Linh h/ồn của cô ấy chắc hẳn đã bị mụ vu sư kia đàn áp trong cơ thể. Theo lẽ thường, một cơ thể chỉ có thể chứa một linh h/ồn, không trách cô ta biết tất cả ký ức của Phương Lộ, cũng không rõ đã dùng bí pháp gì.

Mụ vu sư từ ngôi cổ m/ộ kia đã hoàn toàn tiêu tán trong sấm chớp.

Để bảo vệ Phương Lộ, tôi đành nói dối là mình bất cẩn rơi xuống đáy giếng.

Các lạt m/a trong chùa đã thừa nhận tội gi*t người, Phương Lộ được thả ra, cô ấy sẽ ở lại Tây Tạng lo hậu sự cho em gái.

Tôi và Giang Hạo Ngôn không dám lưu lại Tây Tạng lâu, m/ua vé máy bay xong liền chuẩn bị rời đi.

Đêm trước ngày đi, vị cảnh sát cao lớn đến nhà nghỉ tìm tôi.

Anh ta tên Đa Cát, vừa tốt nghiệp học viện cảnh sát được hai năm, đang trong thời kỳ háo hức học hỏi, không cứng nhắc như những cảnh sát già khác.

Tôi kể sự thật cho anh ta nghe, anh im lặng rất lâu.

"Giáo phái này đã tồn tại nhiều năm trong giới Phật giáo, thế lực rất lớn, các người nên rời đi sớm là hơn."

Phật giáo vốn dĩ là nơi c/ứu độ chúng sinh, lấy từ bi làm gốc. Thế nhưng bị tộc người Xi Vưu lợi dụng, cưỡng ép thêm vào những nghi thức tế lễ. Họ dùng da người xươ/ng người làm pháp khí, truyền bá những học thuyết kỳ quái, thu hút vô số tín đồ cuồ/ng tín.

Mãi đến sau khi nông nô được giải phóng, những hành vi dùng th* th/ể làm pháp khí này mới giảm bớt.

Nhưng vẫn còn không ít kẻ cuồ/ng tín tự nguyện hiến dâng xươ/ng cốt.

Chúng tôi trò chuyện rất lâu. Hôm sau khi ra sân bay, Đa Cát tự tay lái xe tiễn chúng tôi.

Phong cảnh hai bên đường vô cùng tươi đẹp, trời cao mây rộng, thảo nguyên bát ngát trải dài với đầy hoa dại không tên.

Xe chạy rất lâu rất lâu, cho đến khi phía trước xuất hiện một hồ nước khổng lồ.

Tôi nắm ch/ặt tấm lệnh bài trong túi áo.

"Đây không phải đường ra sân bay."

Đa Cát thong thả dừng xe, hạ cửa kính xuống châm điếu th/uốc.

"Kiều Mặc Vũ, cô biết Đa Cát trong tiếng Tạng có nghĩa là gì không?"

"Là Kim Cang."

Tôi ngờ vực: "Bố anh thích khỉ đột à?"

Đa Cát khẽ cười.

"Kim Cang hàng m/a, bố tôi cũng là một lạt m/a."

"Tây Tạng không có m/a nữ, bà là Phật Mẫu, không ai có thể ngăn cản bà trở lại nhân gian."

Hắn ta nhìn ra hồ nước, ánh mắt dần trở nên cuồ/ng nhiệt.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Vào Hạ

Chương 17
Cậu học sinh nghèo lạnh lùng, ít nói ấy đã ba lần liên tiếp cướp mất vị trí số một của anh trai tôi. Tôi đang định dạy cho cậu ta một bài học, thì cậu ta lại nói: “Có thể nhường lại vị trí số một cho anh trai em cũng được. Điều kiện là…mỗi tuần ôm tôi ba lần.” Hầu kết của cậu ta khẽ trượt, giọng nói thấp trầm: “Không được cách lớp vải, em đồng ý không?” Tôi sững sờ, trừng mắt nhìn cậu ta, mặt đỏ bừng: “Cậu…cậu b i ế n t h á i! Lo mà quản tốt bản thân cậu đi! Anh trai tôi đâu cần cậu nhường? Chỉ cần lần sau anh ấy có phong độ, thì sớm muộn gì cũng vượt xa cậu mười tám con phố!” Nửa tháng sau, anh trai tôi lại lần nữa bị cướp mất vị trí đứng đầu. Chàng trai nghèo kia từ trên cao nhìn xuống tôi, ánh mắt thản nhiên nhưng đầy áp lực: “Chẳng lẽ em cũng muốn anh trai mình mãi mãi làm kẻ số hai à?” Tôi nghiến răng, nhắm chặt mắt. Được thôi! Ôm thì ôm! Có mất miếng thịt nào đâu chứ!
3
6 Âm Thanh Của Đàn Chương 22
8 Hôn Tiểu Châu Chương 20
9 Phân Hóa Lần Hai Chương 21
11 Nhờ Có Anh Chương 13
12 Cậu Bé Da Đỏ Chương 23

Mới cập nhật

Xem thêm