Tôi đeo tay, bình vén tấm che nhựa lên.
Ngay lúc này, đoàn người trưởng bí thư đèn nơi xa đến.
Ánh sáng đèn rất chói mắt.
Tôi lại theo năng.
Đột cảm thấy có một bóng người về nhìn thấy mặt dáng vẻ đầu xù rối của Thanh.
Bà đầu với sau ngã người tôi.
Bà vừa của vừa phát giọng nói khàn đặc, những tiếng gào thét lời.
Bà liều dùng đào bùn lên, ki/ếm được một thứ gì hôi thối túi nilon bọc lại.
“Con gái… Con gái của tôi…”
Mùi cực giống như mùi thịt th/ối cố nhịn sợ hãi trong lòng thét tiếng.
Trưởng đèn ngày càng đến gần hơn.
Đột ông ta đèn chiếu thẳng vào tôi.
...
“Tiểu Lý?” Giọng điệu của trưởng tràn đầy bất ngờ: cậu lại đây, trùng hợp vậy?”
Nói xong, ông ta chân đ/á Thanh trên người một cái: “Bà này biết x/ấu hổ, buổi tối ngủ ngoài dụ dỗ ông, cậu nói đúng không? Tiểu Lý.”
Hà Thanh, bà đang tôi.
Bà biết rõ bà làm như vậy sẽ đám người khốn này s/ỉ nh/ục nhưng bà vẫn quyết định tôi.
Nhìn thấy một đám ông cao to đứng bên cạnh trưởng làng, giọng nói của ngày càng nhỏ: “Tôi ngủ được nên ngoài loanh quanh…”
“Nói như vậy chúng làm phiền nhã hứng của cậu Trưởng nhếch miệng: “Không ngờ rằng, Tiểu Lý cậu kén chọn.”
Tôi cười ha ha, Thanh giả vờ cuồ/ng muốn khỏi nơi thị phi này.
“Hai người đang làm gì đó?” Trưởng gi/ật cái túi trong của Thanh.
Tôi nhanh lại.
Trưởng mượn ánh sáng đèn cái túi ra.
Vậy mà lại một búp tiết.
Hai khó khăn chống đứng lên, đang muốn quay người loạng choạng rời một của trưởng cản “Nếu đã đến rồi chúng dọn dẹp đồ đi, Tiểu Lý.”
Tôi run người.
Tôi biết trưởng nói dọn dẹp nhưng trong đầu đều dọn x/á/c.