A Mạch tòng quân

Chương 15: Tòng quân

01/04/2025 15:44

Chương Tòng quân

Bên thủ phủ thật lo/ạn, nguyên lai Xuân, thủ t/ự s*t.

Thạch cảm thấy vì mình phán đoán sai lầm mới dẫn thất bại biên Tĩnh Dương, khiến cho ba mươi nhi Hạ trận. Ông phòng mở mắt trừng đêm, hừng đông dùng ki/ếm cứa đ/ứt ngón để phong thư, đó xõa tóc xuống che kín mặt, tỏ vẻ khi xuống cõi âm cũng mũi gặp tổ tiên, rồi chĩa bội ki/ếm mình, lấy để tạ tội.

Cũng mệnh chưa Cân canh giữ ngoài phòng mãi thấy kêu hầu, chút kỳ quái, được mắt cửa sổ vào. Chỉ mắt nhưng khiến cho cận vía bay mất, quýnh lên, cũng mạo phạm mạo phạm, cước đ/á văng cửa xông bên Xuân, cư/ớp lấy ki/ếm.

Thanh ki/ếm đ/âm cận giữ khiến mắt gi/ận quát: “Buông tay!”

Tên cận buông tay, bên liều bên kêu lên: “Tướng Tướng Ngài a!”

Tên cận lưỡi ki/ếm bén c/ắt hắn, dòng m/áu tươi thân ki/ếm chảy cùng m/áu túa ra, hòa trộn nhau, diễm lệ vô cùng.

Khi đến, đầy bên thủ phủ. mấy thủ gắt lấy, bội ki/ếm cũng mất, đang lườm mắt bừng, gi/ận dữ hét: “Buông tay, buông cho ta.”

Những buông tay, càng ch/ặt kêu lên: “Tướng bại chuyện thường nhà ngài rộng chút a!” Những đất cũng đều lên, liên tục dập đầu.

Thương lùng tiến vào, dùng đ/á văng giáo úy đang cửa, m/ắng: “Khóc c/on m/ẹ nó à khóc!”

Trong phòng ngưng chúng nghe vậy đều quay Chi, ngay vẫn giãy dụa cũng lẳng lặng phía Chi.

Thương tóc rũ rượi kẻ đi/ên, tầm mắt chậm rãi đảo vòng nói: “Đều ngoài cho ta.”

Mọi phòng đều cứng mấy kẻ chút yếu đuối hoảng hốt đứng dậy ngoài, nhưng phận đều kẻ cương đám cứng cứng nhúc nhích, kẻ đưa mắt khiêu khích Chi, thầm đây địa bàn bọn ta, chẳng qua cũng thủ Thanh Châu, dựa lệnh, cho công chúa thế nào? Lúc gia bắt cưỡi ngựa, vẫn quấn tã? Tướng chúng cùng bạch kiểm nhà chấp nhặt, được lân lên mặt, thật quá khi dễ chúng rồi.

Thương cùng đấu nhãn gi/ận lạnh. ai? Những khác kinh ta, nhiều gì? làm quan sao. Làm quan thiểu biết gì? mắt mày sao! Chỉ thấu được nói đó ba phần, chẳng dựa dèm pha sao. Lời dèm pha gì? Nó mắt ý gì, chẳng chính dèm pha chính động tác dường vô ý nhưng cố ý sao?

Từ khi lên ba tuổi, biết làm cũng phụ thân, nói cũng xem mắt mẫu thân. Ánh mắt kém bài viết khố! biết sao?

Thương gi/ận tiếng, thấy mắt bất giác ớn lạnh.

Thạch tuy rằng sống, nhưng mình theo. biết sự lợi hại vị thiếu nhưng nghĩa cũng biết. ổn định cảm xúc chút, nói đang phòng: ngoài đi.”

“Nhưng…”

“Đi ngoài!” ngữ vô cùng nghiêm khắc, cãi ta, nhất đứng lên, khỏi khi lo lắng, lén lút bội ki/ếm đem đi.

Thạch khóe miệng được khổ.

Sự gi/ận ngoài ý tiêu tán hết, thản chờ phòng ai, khẽ nhếch miệng cười, đưa mân mê khóe môi, đứng án đọc Sau đó bức hướng phía Xuân, hỏi: “Một giấy đủ để tạ lỗi mạng ba mươi Hạ ta?”

Thạch bi thương, môi r/un vẫn nói lời.

Thương tiếng, nói: “Việc nước cũng cùng nhiều lời, ba câu, thứ nhất, ba mươi biên Tĩnh Dương gi*t trách mình vậy, cho cũng đội được vậy đâu. Thứ hai, nhân, nơi, đó sa trường, chứ phòng má! Thứ ba, nếu ch*t, sẽ ngăn cản nhưng đem đám thân gi*t sạch, đó đem an an ổn ổn cho ta!”

Nói xong, áo khỏi mình đứng đó.

Khi thủ phủ cũng phòng ra. Nàng xa nhận tốt, bản vòng đường nhỏ bên tránh đi, ngờ được bước gặp Tĩnh.

Từ Tĩnh kinh ngạc hỏi: “A quay lại?”

A kêu khổ, hướng phía Tĩnh đ/á/nh mắt cái, ý bảo lờ đi, nhưng chậm mất rồi, vì nhận cũng cước bộ, mắt sáng ngọn đuốc lại.

“Tướng quân.” Tĩnh kêu lên.

A cũng bất dĩ quay cúi cụp mắt cực kỳ kính kêu tiếng: “Tướng quân”.

Ánh mắt phát lạnh, hỏi: “Ngươi rồi sao? Như thế quay lại?”

A cuống quít vội rạp xuống đất, cúi nói: “Hôm qua hồ đồ, thỉnh thứ tội, thát xâm phạm đất nước ta, thân nhi Hạ, lẽ vì an nguy bản thân chưa lâm trận suy cẩn rồi, cũng chưa diệt được thát tử, doanh!”

Một đoạn ngẩn người, ngay Tĩnh cũng gi/ật mình. Sau lâu, ha hả bước hỏi: “Ngươi thực sự quyết định ta?”

“Phải! thề cũng quân!” nói.

Thương nhấc đạp lên vai gạt ngã lăn đất, hỏi: “Ngươi cho Thanh gì? Ngươi tới, sao?”

A quật cường cùng đối diện, cắn răng nói: “Không có, hôm qua hồ đồ.”

Thương chằm, nở nụ cười, khẽ phẩy bụi bám góc áo, khẽ nói: “Vậy hiện tại thật sự tòng quân?”

A dùng sức gật đầu.

“Được.” nói, rồi phân cận bên người: “Trương Sinh, đưa xuống cho Lý sắp doanh.”

Từ Tĩnh sửng sốt, định mở miệng thay nói vài lời, nhưng thấy đem nói lên lưỡi ép hiển tâm hiện tại đang khó chịu.

A vốn đội cận ít hiện tại sắp doanh, hơn nữa thường thường ràng giáng chức, hơn nữa vốn chủng cực kỳ vất cả, chiến tranh kề ngay mắt, đem sắp doanh, hiển cho chịu ch*t.

Dọc đường đi, ngay Sinh cũng chút đồng ngược vẻ vẫn tĩnh, cúi Sinh.

Bắt vài ban lệnh chiêu thôn trấn Châu, nhiều chiêu được ít tráng niên. Bình thường, nếu chiêu sẽ thu để luyện, nhưng chiến sự khẩn cấp, cũng đem luyện được, sáp nhập cùng lính trải qua luyện tập.

thấy phái cận đưa sắp doanh, cũng đem cho quan mình, quan đem cho hắn. Kết quả là, vậy phân Thanh thứ bảy, thứ tư, đội thứ hộ thứ năm.

A mấy số thẻ tịch mình, cúi tràng: “Một bảy bảy mời tìm a” được hắc tiếng, sổ c/on m/ẹ nó, thật đúng mắn a!

[1]. Nguyên văn: “Thanh thất bát” (Một bảy tám) “Thỉnh nhĩ khứ ba” (mời tìm ch*t) phát âm gần giống nhau.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm