Mãi đến khi nằm trên giường, tôi vẫn không nghĩ ra vấn đề ở đâu.
Hứa Thập Thất đi theo đạo sĩ đến giờ vẫn chưa về. Tôi muốn biết lúc mình không có ở đó, chuyện gì đã xảy ra, thì chỉ có thể đợi Hứa Thập Thất trở về.
Đột nhiên cả người tôi yếu đi, mơ màng rồi ngủ thiếp đi.
Cũng không biết tôi ngủ bao lâu, cho đến khi đèn trên trần nhà rơi xuống giường phát ra tiếng động lớn.
Tôi hoảng hốt ngồi bật dậy.
Khi mở mắt, tôi đã thấy Hứa Thập Thất gần như trong suốt.
"Anh bị sao thế?" Tôi lo lắng hỏi, định đưa tay đỡ hắn, nhưng vồ hụt.
"Tôi không sao, bị tên đạo sĩ đó đ/á/nh lén thôi, cần nghỉ ngơi dưỡng sức mấy ngày, mấy ngày tới tôi không ở đây, cô phải tự chăm sóc bản thân đấy."
Hân ho mấy tiếng rồi gượng nói tiếp: "Hôm nay tên đạo sĩ đó đã chỉ cho Lưu Vũ Hàng một chiêu, nói chỉ cần h/iến t/ế một bé gái cho Quan Âm, thì Lưu Vũ Hàng có thể tránh được tai họa."
Tôi bừng tỉnh.
Hóa ra đó là lý do mà khi tôi đề nghị đón Tiểu Vi đến, Lưu Vũ Hàng đã không kìm được sự phấn khích.
Thì ra là như vậy!
Lúc này tôi mới biết, tổ tiên Lưu Vũ Hàng có đ/ao phủ, thổ phỉ, Hán gian, trên tay chúng dính nhiều mạng người không đếm xuể, tuy tích lũy nhiều của cải, nhưng suốt ngày bị á/c q/uỷ quấy nhiễu.
Lý Tử Hàm vốn từng mang th/ai một đứa con, nhưng để thoát khỏi á/c q/uỷ và bảo toàn gia sản, hai vợ chồng họ lại để đứa bé đó sinh non, tạo thành q/uỷ nhỏ tà á/c nhất.
Từ đó về sau, không còn á/c q/uỷ nào dám đến nhà, nhưng ngày nào họ cũng phải dùng m/áu tươi cúng tế.
Cảnh tượng hôm đó tôi thấy chính là sự cúng tế của Lưu Vũ Hàng.
"Vậy nên, bức tượng 'Quan Âm' mạ vàng kia là x/á/c em bé được đổ bột vàng tạo thành ư?"
Hứa Thập Thất gật đầu, dùng hết sức lực cuối cùng nói câu "Một tuần sau tôi sẽ về" rồi biến mất giữa không trung.
Tuy tôi lo lắng cho Hứa Thập Thất, nhưng cũng biết hắn sẽ tự bảo vệ bản thân.
Trước mắt quan trọng nhất vẫn là nghĩ cách bảo vệ Tiểu Vi.
Tôi vốn định kéo Tiểu Vi ra khỏi vực sâu, không ngờ…
Nhưng may mắn là, Hứa Thập Thất nói, h/iến t/ế không phải lập tức lấy mạng Tiểu Vi.