Chúng đuổi rất lâu nhưng đến cùng đuổi kịp con đó.
Cô chán nản khuấy ly nước tay thường rất ngoan, hôm nay cũng làm sao mở là chạy bên ngoài, giống như vậy.”
“Có lẽ một lúc nữa tự quay về, thường rất thông minh.”
“Đúng thật sự thông minh.” Cô như cười như tôi: “Cô không? Con kia nhảy từ tầng 9 xuống mà ch*t, cô giỏi không?”
Tôi môi hơi nhếch lên cô lòng hơi khó Bạn trai ch*t mà đùa bằng giọng này sao?
Bàn tay động tĩnh gì. tưởng tượng rất cảnh tượng được nhưng ngờ là kết cục như này.
“Cô...” hít sâu một hơi, quyết định thỏa mãn lòng hiếu kỳ trước: trai cũ cô khi đó vì sao nhảy lầu?”
Cô m/ù tôi: “Mặc dù rất muốn trai cũ ch*t nhưng ta nhảy lầu.”
Sau lát, cô đột ra: “Cô Minh Phương?”
Tôi đầu.
Vẻ mặt cô trở kỳ lạ: “Cô cô ấy làm gì? Cô là ai?”
“Tôi là trai cũ cô ấy.”
“Bạn Từ Hạo?”
Tôi đầu.
Cô ấy cười khẩy một tiếng: “Ha, cô đang quái q/uỷ người như Từ làm sao được?”
Câu này vô thức rụt người lại, cô liếc một cái, sau đó tiếp: “Tôi Minh Phương. tên Lý là Minh Phương, nếu như cô muốn cô ấy thì mai 10 giờ đến đây tôi.”
“Vì sao đến Hôm nay được sao? cô ấy rất lâu rồi...”
“Hôm nay được.” Lý Nguyệt trời mờ mịt: hôm khuya khoắt tiện.”
Vì thế chỉ dành đưa bàn tay về nhà, ch/ặt lấy tay mặc dù sợ ch*t, cũng thương tiếc cơ mình, nhưng lấy tay như vậy thật cảm rất khó chịu.
Tôi thử dùng sức cạy nhưng thế nào cũng buông, còn tay bị chảy m/áu.
“Thả mất kiên nhẫn nói. Bàn tay này luôn kéo tay đột cảm bực bội chán gh/ét vô cùng, mà loại chán gh/ét kìm nén được này nhớ đến trai cũ, ấy cũng cảm này với sao?”
“Này, mai gặp được Minh Phương, thì muốn làm với cô hỏi nó.
Bốn phía im rất khí truyền tiếng “Muốn tay cô sau này cũng buông ra.”