Nữ Hoàng Biển Cả

Chương 3

14/05/2025 18:24

Cả ba họ đều thích một piano.

Hứa Trì đứng bên đó, một tay nhấn phím, tay kia nhắn tin cho tôi.

"Nghe được không? đang ở một tiệm đàn. Khi nào đến tìm thì sẽ cho chị nghe."

"Gặp ngay bây giờ đây."

Hứa Trì khẽ cong môi cười.

"Bà chị đó sắp đến gặp tao rồi đấy! Chúng m/ua thì m/ua nhanh, đừng để anh đây trễ hẹn."

Ba bỗng nhiên kết, vội vàng hỏi giá.

"Chủ tiệm ơi, này bao nhiêu tiền?"

Tôi ra tiếp đón.

Khi xuất hiện, sắc cả bọn đều đổi.

Hứa Trì đờ ra, vẻ xám xịt.

Cậu bặm đang vội chỉnh lại tư thế đứng.

Ngay cả đang ngồi gi/ật sau đó đứng bật dậy.

Tôi giữ nụ dịu dàng.

"Xin chào, tôi chủ tiệm. Các bạn cần giới về này không?"

Tôi thao thao tuyệt, tỏa ra khí chất cuốn hút.

Hứa Trì rời mắt tôi suốt quá trình.

Khi tôi nói Hứa Trì ngượng ngùng mở miệng: "Chị... chị đến từ khi nào vậy?"

Hai còn lại nhìn nhau, ra phận thật sự của tôi.

"Vừa tới. Không phải nói gặp sẽ cho chị nghe sao?"

Tôi vạch trần cậu ta.

Vì trò chơi vẫn còn tiếp tục.

Hứa Trì ngồi bên chơi đàn.

Tôi mang nước lọc cho chàng khác, bặm tên Kỳ Hạ, điềm đạm tên Xuyên.

Khi đưa cho Xuyên, tôi cố ý chạm đầu dịch sát tai cậu ấy:

"Khi nãy cậu hay hơn cậu ấy ấy."

Sầm Xuyên liếc nhìn tôi, rụt tay lại: "Chị..."

Chiếc rơi phịch đất, nước đổ hết lên váy tôi.

Tiếng ngừng bặt.

Hứa Trì luôn để ý chúng tôi, đứng phắt dậy nhìn Xuyên:

"Mày có cầm à?"

Sầm Xuyên do nói.

Tôi mỉm cười: sao."

Tôi nhà sinh lau dọn, lúc ra ngoài thì đụng chàng bặm kia.

"Tôi thấy hết rồi, cô Sầm."

Tôi nhìn gã: nào có."

Một câu nói vu thôi, sao gọi chứ?

Kỳ Hạ thọc tay túi quần, nhếch mép đầy vẻ bặm mà đẹp trai:

"Tôi chẳng thèm quản Hứa Trì và Xuyên đều anh thiết của tôi, cô phá vỡ tình bọn tôi thì tính sao?"

Nghe ba Kỳ Hạ đại ca, Xuyên út, vậy Hứa Trì xếp nhì.

Kỳ Hạ bước trước tôi, cúi đầu áp sát: "Cô còn tôi sẽ mách Hứa Trì đấy."

Tôi lên nhìn gã, suýt chạm giọng điệu nga:

"Vậy tôi cậu, cậu có muốn mách không?"

Trước khi gã kịp ứng, tôi vòng tay qua gã, hôn “chụt” một cái.

Mọi chuyện ra quá ngờ.

Kỳ Hạ bị tôi tường, cúi đầu ngác nhìn mà quên cả kháng cự.

Cho đến khi tiếng nói lạnh lùng của Xuyên vang lên:

"Anh đang thế?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Bạn cùng phòng lạnh lùng vừa hung dữ vừa tàn nhẫn

Chương 17
Tôi mắc chứng thèm khát tiếp xúc da thịt. Mỗi lần phát bệnh, tôi lại không kiềm được mà đi tìm cậu bạn trúc mã để được ôm. Một hai lần thì còn chấp nhận được, nhưng nhiều quá khiến cậu ta bắt đầu ghét ra mặt. “Đàn ông con trai mà ôm ôm ấp ấp, mày không thấy ghê tởm à?” “Bệnh với chả tật? Toàn giả vờ thôi!” Một lần, người bạn cùng phòng lạnh lùng tình cờ bắt gặp cảnh đó. Anh không chế giễu tôi, ngược lại còn mở rộng vòng tay: “Nếu khó chịu, thì cậu đến bên tôi đi.” Từ đó về sau, mỗi lần phát bệnh, tôi đều tìm đến anh. Cho đến khi tôi cảm thấy tiếp tục như vậy thì ngại, muốn đổi người để tránh phiền phức. Thì nửa đêm hôm đó, người bạn cùng phòng lạnh lùng trèo lên giường tôi, lột áo ngủ của tôi ra…
496
2 Quỷ Cân Xương Chương 29
5 Địa Mẫu Chương 25

Mới cập nhật

Xem thêm