Ai đã đánh dấu tôi

Chương 10

17/08/2025 19:38

Quả nhiên!

Chỉ có Hứa Thận là người tốt!

Dù có thể anh cũng đã lén cắn tôi, để lại chút pheromone Omega trên người tôi.

Nhưng chắc chỉ để kiểm tra xem th/uốc ức chế có tác dụng hay không thôi.

Một thần đồng đầy tinh thần nghiên c/ứu khoa học như anh, làm gì cũng đều có lý do chính đáng cả.

Mục tiêu tập trung vào Hàn Lâm và Hoàng Khiêm.

Để biết ai thực sự đ/á/nh dấu tôi, tôi phải quan sát kỹ hơn.

Trong kết quả xét nghiệm bác sĩ đưa, có mục phân tích pheromone của người đ/á/nh dấu tôi.

Thành phần mùi hơi phức tạp, th/uốc lá, da thuộc, và chút rư/ợu rum nhẹ.

Mùi quyến rũ thế này, ngoài Hàn Lâm - Kẻ đào hoa đó ra thì còn ai nữa?

Tôi đang định hùng hổ về phòng tìm Hàn Lâm, bỗng có người từ phía sau vòng tay qua vai tôi.

Hoàng Khiêm vừa đ/á/nh bóng xong, mồ hôi nhễ nhại bốc hơi nghi ngút.

Cậu ta vừa vô tư vòng tay lên người tôi, vừa uống nước khoáng ừng ực.

"Ninh Ninh, đói chưa? Cùng đi ăn đi."

Tôi gi/ật b/ắn người.

Khoan đã, trên người cậu ta... Hình như có mùi khói nhẹ.

Khi đổ nhiều mồ hôi, pheromone đôi khi lộ ra một chút theo mồ hôi.

Lẽ nào người đ/á/nh dấu tôi là Hoàng Khiêm?

Tôi không nhịn được quay sang nhìn người bên cạnh.

Lực lưỡng như huấn luyện viên thể hình, th/ần ki/nh thô hơn cả cột gỗ lim ở điện Kỳ Niên.

Là cậu ta, cũng đủ tư cách sở hữu pheromone phức tạp thế sao?

"Đại Hoàng, cậu có hút th/uốc không?"

Hoàng Khiêm gi/ật mình.

"Mùi th/uốc mạnh thế à? Toàn do lũ ở khoa thể dục ép tôi hút thôi."

"Ninh Ninh, tôi thực sự không nghiện th/uốc đâu nhé."

Manh mối lại đ/ứt đoạn.

Thôi thì tìm cách khác x/á/c nhận vậy.

Ăn cơm xong, tôi m/ua thêm phần cho cả Hứa Thận và Hàn Lâm.

Tôi và Hoàng Khiêm quay về, vừa đến cửa phòng ký túc xá, đã thấy Hàn Lâm chen chúc bên cạnh Hứa Thận.

Cậu ấy giả vờ làm giọng the thé, ôm ch/ặt cánh tay anh nũng nịu nhờ vả.

"Hứa Thận, học bá, cho tôi chép, cho tôi chép đi mà!"

Tôi lập tức nổi gi/ận, đ/á một cước vào cánh cửa:

"Hàn Lâm, cậu đúng là vô liêm sỉ!"

Giữa chốn công cộng, giữa ban ngày ban mặt.

Cậu ấy dám "chép" bạn cùng phòng?

Còn là người không!

Tôi kéo Hứa Thận ra đứng sau lưng mình.

Omega giúp đỡ Omega!

Hàn Lâm ngơ ngác nhìn tôi:

"M/ắng tôi làm gì?"

Tôi quát: "Cậu “chép” cái gì? Ai cũng cho cậu “chép” được sao!"

Hàn Lâm bất bình:

"Tôi chép bài tập vật lý thì sao nào? Không chép Hứa Thận thì chép ai? Chép bài cậu, cậu làm được không?"

Tôi sững người:

"Ồ, bài tập vật lý à."

"Không thì sao?"

Hàn Lâm suy nghĩ chút liền hiểu ra tôi nghĩ gì, lập tức cười lạnh:

"Hừ, lòng dạ bẩn thỉu thì nghe gì cũng thấy bẩn."

Sau lưng vang lên tiếng cười khẽ.

Tôi đỏ mặt quay lại, gi/ận dữ trừng mắt.

"Cười gì? Nếu không phải để bảo vệ cậu, tôi có vội thế không?"

Hứa Thận chống cằm lên vai tôi, mái tóc đen mềm mại cọ vào mặt tôi:

"Cảm ơn Ninh Ninh, tôi cho phép cậu chép."

......

Anh cố ý duỗi hai cánh tay qua hai bên sườn tôi, như kiểu đang ôm từ phía sau.

Anh lấy bài tập vật lý từ trong ngăn bàn ra.

Rồi cúi sát tai tôi thì thầm: "Chỉ cho cậu chép thôi."

Tôi đỏ bừng mặt trong chớp mắt.

Hứa Thận tỉnh táo lại đi!

Hai đứa Omega thì làm gì có kết cục tốt đẹp!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm