Tôi căn phòng này, những vật dụng đã quá quen trong mấy qua.
Lại Hoa Nữu đang ngủ trên đùi tôi.
Trong rầu rĩ, mắt cũng cay cay.
Sao... lại nhanh vậy... chưa biệt Sâm.
Tối mang bữa ăn soạn, theo hắn, chậm chạp, muốn nói lại thôi, lúc chuẩn ngủ, chưa nói ra chuyện mình sắp rời đi.
Hắn… hắn sẽ buồn sao?
Ngồi trong nhà vệ sinh tự an ủi bất ngờ nhận quả đào nhỏ màu trên cành, bỗng nhiên chút héo.
Tôi dùng ngón tay chạm quả đào.
"Chắc là cậu cũng không nỡ rời đi, không nỡ rời xa Hoa Nữu… và nhỉ."
"Tôi cũng vậy."
Mắt cay cùng.
Cuối cùng, không kiềm chế được nữa, lặng lẽ rơi mắt.
19
Sáng hôm quay lại thiên đình, gương mặt đang say giấc.
Không đành gọi hắn dậy, nhẹ nhàng hôn lên trán hắn.
"Không này cơ gặp lại không, sẽ nhớ anh."
Khi đứng dậy, mắt mình rơi trên mặt anh.
Khi thiên đình, mỗi ngày được thưởng trái cây ngọt ngào, tu vi tăng tiến, nhưng tâm trạng lại chẳng vui.
Cũng không Hoa Nữu ngoan ngoãn nghe lời không.
Thái rời xa liệu hắn trở trai phàm khác không?
Liệu hắn dạy khác yêu đương đã dạy không?
Hazz... Hắn tốt vậy, nhất định vừa khóc, hắn liền ý.
Mắt cay cay, không sao lại muốn khóc.
"Tiểu Đào Đào! Mau lên, nhà tài trợ sắp rồi!"
Cấp trên kéo cổ lôi ra cửa Lão Các, tất cả mọi trong Lão Các ra đứng đợi trước cửa.
Tôi cúi đầu, lặng lẽ rơi mắt.
Trong tiếng xôn xao, đàn ông mặc áo đỏ, đội mũ xuất hiện trước cửa.
Tôi theo âm vừa đúng lúc mắt đến.
Tôi sốc!
Sao này lại giống hệt trai ở nhân gian?
20
Cấp trên theo hắn, hắn bước nhanh trước mặt dùng ngón tay lau mắt tôi.
"Không vui khi gặp anh sao?"
"Thái…Thái Sâm?"
Cấp trên phía chen vào, trực tiếp đẩy ngây vòng tay Sâm.
"Cậu ấy vui lắm! Tiểu Đào Đào rất vui!"
Sau khi x/á/c nhận tài các vị thần tản đi.
Thái tòa phủ hắn.