Xuyên Thành Em Trai Nữ Chính

Chương 11

26/09/2025 15:03

Tỉnh dậy trong đ/au đớn, chỉ cần cử động nhẹ cơ thể tôi đã kêu gào phản kháng.

"Hai tên khốn nạn các người!"

"A Tử, ăn xong bữa này chúng ta tiếp tục nhé~"

Giang An cười khẩy nhìn tôi. Nhưng tôi chỉ cảm thấy rợn tóc gáy, lạy trời lạy đất c/ứu con đi, tôi chỉ là một thằng gay thôi mà!

"Giang An, đừng hù bạn học Bùi Tử."

Lời Giản Ngôn Chi nói khiến tôi tràn đầy hy vọng, tôi ngước nhìn anh đầm đìa nước mắt.

"Bảo bảo, đợi em khỏe lại chúng ta sẽ tiếp tục!"

Thôi xong, tim tôi lại ch*t lặng, với thể chất thụ trong H văn này của tôi thì 'một lát' là xong ngay thôi!

"Rốt cuộc các người đã làm thế nào?"

Câu hỏi này rõ ràng muốn biết cách họ khiến tôi mất trí nhớ để làm lại nhiệm vụ.

Giang An khẽ cười:

"Anh và Giản Ngôn Chi là nhân vật chính thế giới này. Bọn anh không muốn em rời đi thì không ai có thể tách rời chúng ta."

"Các người biết rồi??"

Nghe lời Giản Ngôn Chi, đồng tử tôi chấn động. Có lẽ biểu cảm khó tin trên mặt tôi đã khiến Giản Ngôn Chi vui lòng, khuôn mặt vốn kiệm dục của anh bỗng nở nụ cười cưng chiều:

"Nguyên bản nữ chính có lẽ là chị gái em, nhưng giờ em mới là nam chính của chúng tôi."

"Thôi nào, em là đàn ông mà."

"Em là vợ của chúng tôi, vợ yêu."

Giang An lại đổi giọng, không ngừng gọi tôi là vợ khiến mặt tôi đỏ bừng. Bị một anh đẹp trai gọi là vợ như thế này!

"Vợ yêu A Tử!"

Đầu gấu học đường vốn ngang ngược cũng gọi tôi như vậy. Từng lời từng lời khiến tôi chẳng muốn rời đi, nhưng nghĩ đến cuộc sống trước kia lại lắc đầu.

"Tôi... chiều nay có tiết học, đi đây."

R/un r/ẩy đứng dậy nhưng cơ thể mềm nhũn, chẳng có chút sức lực.

"Vợ yêu, chúng tôi đã xin nghỉ hộ em rồi."

"Vợ A Tử, chúng ta còn rất nhiều thời gian."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
5 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm