Thôi, lại bị rồi.
Tôi âm thầm quyết tâm trong lòng, sau xong này sẽ đăng ký tập gym để luyện tập túc.
“Tuần sau chúng ta công gặp hàng, cậu chuẩn bị nhé.”
“Đặt vé máy bay sạn, công ty sẽ toán.”
“Vâng ạ!”
Tôi trả lời nhanh, quyết tâm làm này, để sếp bằng mắt khác.
Nhân tiện cũng lấy lại hình ảnh thân.
“Vậy sẽ lo ngay giờ, anh nghỉ ngơi nhé.”
“Ừ.”
Quả nhiên, giao tôi, mọi sẽ—
Rối tung lên.
Ở quầy lễ tân sạn, sếp cầm thẻ phòng đầy nghi ngờ, “Chỉ đặt phòng thôi à?”
“Tôi muốn kiệm phí công ty mà.”
“Khi công ty nói cậu kiệm phí rồi?”
“Công ty có mức giới toán công mà, cái đó là anh quy mà...”
Tạ Cẩn dài n/ão nề.
Trông có vẻ muốn bóp cổ ch*t được.
“Vậy là tại tôi?”
Tôi vội vã tay, “Không không...!”
“Thôi được, giờ cũng đặt thêm phòng được nữa, nghỉ đi.”
Tôi nhẹ nhõm, ngoan ngoãn hành lý tay Tạ “Sếp, xách anh nhé.”
Thang máy bức chịu, vừa quẹt thẻ sạn, liền hức cởi khoác ra.
“Khụ khụ!”
Tạ Cẩn mấy phía sau, đầu lại “Sếp sao vậy?”
“Cẩn chút.”
Tôi: “?”
Cũng toàn là đàn cẩn cái gì nhỉ?
Dù thầm vậy, vẫn ngoan ngoãn mặc lại.
“Được rồi, anh xuống ăn ăn đêm nhé.”
Chắc ở với Tạ Cẩn cũng thoải thà còn hơn.
Tôi quán ăn gọi tô cay, còn m/ua xiên Tạ vui vẻ về sạn.
Tay vừa chạm quần, mới phát hiện quên mang thẻ phòng, gõ cửa.
Lát sau Tạ Cẩn mới tôi.
Có lẽ anh vừa xong, mặc bộ choàng lỏng lẻo, cơ ng/ực săn chắc hiện rõ.
Ánh mắt gần tự động dán ch/ặt đó keo dính.
Tạ Cẩn ngay, vội kéo ch/ặt lại.
Chậc.
Tôi tiếc nuối anh ấy cũng khá giữ nam đức đấy chứ.
Tôi giơ lên, “Sếp, mang ăn đêm anh đây.”
“Ăn dầu mỡ buổi đâu, ăn ít thôi.”
“Tạ tổng, anh cũng hơn nhiêu tuổi, sao thói quen sinh hoạt giống mẹ thế?”
Ngay lập tức, Tạ Cẩn lườm cái sắc d/ao.
“Xin lỗi, nói rồi.”
Tôi c/âm mồm, cụp đít phòng tắm.
Lúc ra, đèn trong phòng đã tắt hết, còn lại đèn ngủ bên đầu giường.
Ôi trời, hóa Tạ Cẩn cũng giống mẹ tôi, bảo thủ.
Ngủ còn hơn cả mẹ cơ.
Mới mười giờ mà!