"Lâm Kỳ, đừng sợ."
"Anh đã dùng một chút nọc rắn giúp em thư giãn, sẽ không đ/au đâu."
Bạch Khuê đã đến giới hạn của sự chịu đựng.
Hắn rút tay lại, áp sát từ phía sau.
Làm sao Bạch Khuê có thể cho phép tôi phản kháng.
Hắn há miệng, cắn nhẹ lên vai tôi.
Trong khoảnh khắc tôi bị thu hút bởi nanh vuốt, Bạch Khuê lợi dụng sơ hở, không cho tôi bất kỳ cơ hội từ chối nào.
May mà tôi đã lăn lộn trong các phó bản nhiều năm, thể chất cực kỳ dẻo dai, không thì đã kiệt sức trên giường.