Người đàn ông trước mặt tôi, giọng điệu thì tỏ ra lo lắng, nhưng vẻ hả hê trong ánh mắt lại không thể giấu nổi.
Cuối cùng tôi không nhịn được mà buông lời châm biếm.
"M/ộ Khuyết, anh làm Q/uỷ Vương mà nhàn rỗi thế à?"
"Còn có thời gian để quản chuyện nhỏ nhặt của một tên q/uỷ sai như tôi?"
Không sai chút nào.
Người đàn ông trước mắt tôi không ai khác chính là Q/uỷ Vương M/ộ Khuyết, kẻ mà khiến cho toàn bộ q/uỷ trong địa phủ nhìn thấy đều kinh h/ồn bạt vía.
Còn tôi, ngoài thân phận là sinh viên đại học, thật ra còn có một thân phận khác: q/uỷ sai.
Đây là nghề gia truyền của nhà tôi.
Ngay từ lúc mới sinh ra, tôi đã được gia tộc chọn làm người kế thừa, ăn cơm âm phủ từ nhỏ.
Mà công việc của tôi cũng không phải kiểu lôi h/ồn thông thường.
Tôi chuyên phụ trách xử lý những á/c q/uỷ - những kẻ từng gây tội á/c nghiêm trọng.
Cách xử lý thì cực kỳ đơn giản: tìm ra chúng, rồi xịt lên người chúng một loại hương gọi là hương triệu h/ồn.
Loại hương này rất đặc biệt, có thể thu hút lệ q/uỷ.
Vì vậy, á/c q/uỷ bị phun hương triệu h/ồn sẽ lập tức thu hút hàng ngàn lệ q/uỷ, sau đó chúng sẽ bị những lệ q/uỷ đó x/é nát và nuốt chửng, h/ồn bay phách tán.
Đây quả là hình ph/ạt cực kỳ tà/n nh/ẫn.
Từ khi làm q/uỷ sai đến nay, tôi đã tiêu diệt vô số á/c q/uỷ.
Dần dần, cũng thân quen hơn với cấp trên trực tiếp - chính là M/ộ Khuyết.
Những con q/uỷ khác trong địa phủ đều nói M/ộ Khuyết lạnh lùng vô tình, là một đại q/uỷ cực kỳ đ/áng s/ợ.
Nhưng trong mắt tôi, hắn chỉ là một tên rảnh rỗi không có việc gì làm, suốt ngày lượn lờ quanh tôi, chẳng biết ki/ếm trò gì để giải buồn.
Như hôm nay chẳng hạn.
Tuy nhiên, đối phương dù sao trên danh nghĩa cũng là lãnh đạo công việc của tôi, tôi vẫn phải kịp thời biện minh cho mình.
"Tôi tuyệt đối không phun hương triệu h/ồn lên người sống, chính là bạn cùng phòng của tôi tự ý lén dùng."
Lý Hiểu Thiền nằm mơ cũng không ngờ, thứ nước hoa cô ta lén phun của tôi, căn bản không phải nước hoa Chanel, mà là hương triệu h/ồn dùng cho công việc của tôi.
Bởi vì hương triệu h/ồn lúc nào cũng cần dùng, để tránh bị nghi ngờ, tôi đã dùng ảo thuật biến nó thành hình dáng và mùi hương của nước hoa Chanel, mang theo bên người.
Tôi vốn nghĩ sẽ không có ai động vào đồ của mình, nên trưa nay khi đi tắm mới tùy tay đặt trên bàn ký túc xá.
Nhưng không ngờ chỉ trong chốc lát, Lý Hiểu Thiền đã lén dùng.
Phải biết rằng, hương triệu h/ồn tuy thường dùng trên người á/c q/uỷ cần bị trừng ph/ạt, nhưng thực ra nó cũng có tác dụng trên người sống, chỉ là sẽ chậm hơn một chút mà thôi.
Nói một cách đơn giản, á/c q/uỷ bị tôi phun hương triệu h/ồn sẽ lập tức thu hút vô số lệ q/uỷ, x/é nát nó sạch sẽ.
Nhưng nếu là người sống phun hương triệu h/ồn, tuy cũng tỏa ra mùi thu hút lệ q/uỷ, nhưng sẽ không lập tức thu hút nhiều lệ q/uỷ, mà là từ từ thu hút.
Từng con sẽ lần lượt tìm tới, cắn x/é linh h/ồn, ăn từng chút một, cho đến khi người đó ch*t hẳn, h/ồn bay phách tán.
Đây này, M/ộ Khuyết cũng là ngửi thấy mùi hương triệu h/ồn trên người Lý Hiểu Thiền, nên mới tới đây.
M/ộ Khuyết nghe thấy lời tôi thì gi/ật mình, giơ tay lên bấm tính một chút, rồi trực tiếp bật cười.
"Quả nhiên là người phụ nữ đó tự tìm đến cái ch*t, thật thú vị."
"Đã mấy trăm năm rồi tôi mới gặp được một kẻ ngốc nghếch như vậy."
Tôi nghĩ thầm, đúng vậy còn gì.
Bởi vì chính Lý Hiểu Thiền tự phun hương triệu h/ồn, nên chuyện này từ đầu đến cuối đều là nhân quả của cô ta, không liên quan gì đến tôi cả.
Ban đầu tôi tốt bụng bảo cô ta đưa tiền, chính là muốn cô ta tự giải quyết nhân quả, thì tôi với tư cách chủ nhân của hương triệu h/ồn, còn có thể nghĩ cách thu hồi hương triệu h/ồn trên người cô ta.
Nhưng cô ta không chịu đưa.
Vậy thì tôi cũng đành bó tay.
Còn M/ộ Khuyết trước mắt như thể có kịch hay để xem nên vô cùng phấn khích.
"Mà nói, tôi vẫn là lần đầu tiên thấy người sống dùng hương triệu h/ồn, cũng không biết con lệ q/uỷ đầu tiên bị thu hút đến là......"
Hắn đang lẩm bẩm tự nói, bỗng nhiên mắt sáng lên.