Thúc của Khang, động cung biến, sát huynh soán vị, phù d/ao trực vinh đăng đại thống, thành
Có ch/ửi liền gi*t. Về rất ít người dám ch/ửi sỉ nữa, lâu ngày tháng, này phai
Xuân cùng đưa rời khỏi Đô, chúng ẩn tính, cải thành một đình, lặng lẽ sinh sống.
Không có tiền, heo, rao hàng. ngồi thừ trên ngạch cửa, b/éo kia, xem chúng ch*t dưới lưỡi d/ao phẫu thế nào.
Rồi bắt đầu học heo, muốn d/ao mổ, muốn rìu, thứ rìu ch/ặt đầu người.
Lần đầu heo, lệ, cảm thấy loài thật thương. nói: "Đừng khóc nữa, thế đạo này vốn dĩ
Thế đạo này vốn dĩ thế, nếu giơ cao lưỡi rìu, sẽ ch*t dưới rìu của
Heo chó còn biết gào thét. Thế mà bá tánh thiên hạ bóc l/ột, lại dám kêu một
Không thế này. Dù Đại thuộc ai, trở thảm vậy.
Nhiều năm sau, thiên hạ dị/ch bệ/nh hoành hành, và nhiễm ôn dịch. xách thịt heo, khắp nơi cầu y.
Ta gặp một thiếu niên, hắn nói Trạm, hoàng tử, mang c/ứu dân.
Danh theo chữa khỏi và của ta, họ c/ứu được rất người, sắp rời
Đêm đó, sân một lần nữa vung rìu, nghĩ cảnh Khang vung rìu ch/ặt đ/ứt thủ cấp vương.
Xuân và tỉnh, lặng ta, gật "Điện hạ, đi."
Điện hạ, Đến Đô. Vào Cung. vung rìu của tranh đoạt thiên hạ. Đi
Hoàng khóc nức nở, Lâm hắn nhược, nàng khóc, vì nói:
"Nương, ơn nương."
Hôm sau, sắp rời đi, bá tánh trấn làm tiệc tiễn đưa. xắn áo, vì hắn tươi.
Vung rìu lên, chạm, vai đạp, gối chống, xoẹt vang lên, âm Tần đ/ao hòa nhịp, sai điệu.
"Hay lắm!" lúc ấy còn thiếu niên vỗ tán thưởng, kéo yên ngựa: "Ngươi tên gì?"
"Ta tên Kỳ." Đây lời dối trá đầu tiên nói với Trạm. Về sau, còn sẽ nói dối hắn lần nữa.
Ta biết chẳng thiết học. Trên này nhất khiến hứng thú chỉ có heo.
Thế ta, cùng theo Đô. m/ua chúng một tòa phủ đệ, nói: "Đây nhà của các ngươi."
Hắn giúp đỡ chúng ta, để báo đáp, phải làm tâm phúc hắn, thâm nhập Cung làm nội ứng.
Diên một câu tâm, và cựu mẫu cùng cậu ruột b/án vào cung.