Con tàu chết chóc

Chương 4

21/06/2024 19:45

Tầng 4 là rạp hát lớn nhất của con tàu này, tối qua chúng tôi còn ở đây thưởng thức vở kịch đầy đặc sắc.

Ở cửa có một chú hề đang tung bóng, những quả bóng với ba màu sắc khác nhau được tung hứng trong tay chú ta, mỗi khi có người đi vào, chú ta sẽ cười hi hi nói: “Hoan nghênh quý khách.”

Hành khách lần lượt đi vào rạp hát.

Qua một lúc, cánh cửa rạp đóng lại, toàn bộ đèn trong phòng đều tắt ngóm.

Bỗng nhiên đồng hồ sáng lên, màn hình của tôi hiển thị màu xanh.

Ngẩng đầu lên nhìn, trong bóng tối có ba màu đỏ, vàng, xanh lam, là ba màu giống với màu quả bóng của chú hề ngoài cửa.

Màn hình trên sân khấu sáng lên, có một người xuất hiện, anh ta đeo chiếc mặt nạ q/uỷ dị với giọng nói điện tử.

“Chào mọi người, tôi là thuyền trưởng Mike của con tàu này. Chào mừng 1451 người đang có mặt tại đây. Dù có trốn ở bất kỳ góc nào của con thuyền, những người không có mặt tại đây đều sẽ bị hệ thống định vị tìm ra, rồi cho tự n/ổ đến ch*t.”

Trên màn hình bỗng xuất hiện rất nhiều khung cảnh nhỏ, tất cả đều là những hành khách trốn đi. Đồng hồ trên tay bọn họ phát ra tiếng kêu cảnh báo nhức óc, tiếp đó là một tiếng n/ổ lớn vang lên, toàn bộ những người này đều biến thành mảnh vụn.

Những hành khách có mặt ở đây có người thì bật khóc vì sợ hãi, có người thì nôn mửa, thậm chí có người kinh hãi đến mức mất kiểm soát.

Khung cảnh trở lại phần mặt của thuyền trưởng, anh ta vẫn nói với tốc độ vừa phải: “Bây giờ bước vào phần phán quyết, xin hãy nghe thật kỹ.”

Trên màn hình đồng bộ hiện lên quy tắc:

“Những người có mặt bị chia thành ba tổ đỏ, vàng, xanh. Màu sắc trên đồng hồ hiển thị cho tổ đó.”

“Hai tổ đỏ và vàng mỗi tổ có 50 người, mời những người này đứng sang hai bên cánh gà sân khấu.”

“1351 thành viên của tổ xanh lam là thẩm phán, xin hãy đứng tại chỗ trong khán phòng.”

“Trên màn hình sẽ phát một câu chuyện ngắn, sau khi phát xong, đội đỏ và đội vàng sẽ tiến hành biện luận cho câu chuyện này. Tổng cộng có 10 phút biện luận.”

“Kết thúc 10 phút, đội xanh (thẩm phán) sẽ tiến hành phán quyết hai đội đỏ và vàng. Đội nào có số phiếu bầu ít hơn, sẽ bị tính là thất bại. Kẻ thất bại sẽ bị xử lý.”

Nếu phán đoán theo quy tắc, đội xanh là đội chắc chắn sẽ an toàn. Còn đội vàng và đội đỏ sẽ có khả năng bị người của đội xanh gi*t ch*t.

Người của hai đội đỏ và vàng bắt đầu khóc lóc, họ gào lên: “Như vậy không công bằng!”

Nhưng thuyền trưởng chẳng bận tâm, trên màn hình bắt đầu đếm ngược, trong vòng 5 phút buộc phải về đúng vị trí.

Tất cả mọi người đều biết, nếu không đứng sẽ có hậu quả gì.

Tôi và Vương Duyệt, Hứa Hoài Viễn đều là đội xanh, Đàm Gia Di là đội đỏ.

Môi Đàm Gia Di trắng bệch, hai chân cô đều đang r/un r/ẩy. Bình thường cô cũng là người nhát gan nhất trong phòng, đến cơn sấm cũng khiến cô ôm chầm lấy tôi.

Lúc này, tôi hoàn toàn bất lực. Tôi bảo cô ấy lên sân khấu rồi nép thật kỹ, tôi sẽ dùng đồng hồ liên lạc với cô ấy.

Người đội đỏ và vàng vừa vào vị trí, sàn sân khấu đột nhiên biến thành tấm kính trong suốt, có thể nhìn thấy phía dưới sân khấu đang nh/ốt hai con quái vật cua khổng lồ.

Chúng nhìn thấy nhóm người trên sân khấu, nên bắt đầu phấn khích khua khoắng càng của mình.

Phần đầu người cười toe toét, để lộ ra hàm răng lởm chởm, nó phát ra giọng nữ: “Ái chà, có đồ ăn ngon rồi.”

Tất cả mọi người trong khán phòng đều ngồi sụp xuống đất.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
2 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm