Bỏ Lỡ

Chương 18

14/08/2024 17:29

18

Giữa tháng sáu, tôi thực sự đã bị cảm nặng.

"Bác sĩ Triệu, th/uốc anh đưa cho tôi không có tác dụng, tôi khó chịu đến nỗi không xuống giường nổi." Sau khi cúp điện thoại thì tôi ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau, tôi bị đ/á/nh thức bởi tiếng đ/ập cửa rất lớn. Tôi mơ mơ màng màng mở mắt nhưng đ/ập vào mắt tôi là thợ mở khóa, quản lý, bảo vệ, chủ nhà, cả một nhóm người xông vào nhà tôi, người dẫn đầu là Triệu Lục.

Anh ấy chạm vào trán tôi rồi bế tôi chạy ra ngoài. Một đám đông vội vã đưa tôi đến bệ/nh viện.

Khi tỉnh lại lần nữa, tôi đã nằm trên giường bệ/nh, Triệu Lục nhẹ nhàng xoa tay tôi.

Thấy tôi đã tỉnh, anh ấy vội vàng buông tay ra: "Em tỉnh rồi à? Tôi sợ nước trong bình truyền dịch lạnh quá, cho nên mới..."

"Bác sĩ Triệu, sao anh lại ở đây?"

“Tôi hôm qua, tôi làm cách nào cũng không gọi điện thoại cho em được, sợ em xảy ra chuyện nên mới đáp chuyến bay sớm nhất đến đây. Khi tôi đến nhà em thì trời đã sáng, nhưng tôi gõ cửa mãi cũng không có ai trả lời nên mới chạy đi tìm quản lý tòa nhà, quản lý lại tìm chủ nhà, chủ nhà gọi điện cho thợ mở khóa, lúc này mới cạy mở được cửa nhà em, em sốt cao tận 40 độ, nếu như tôi không đến kịp thì cái mạng nhỏ này của em cũng không còn rồi.”

Triệu lục xin nghỉ phép năm để đến Bắc Kinh chăm sóc tôi.

Hằng ngày anh ấy đều đến giúp tôi dọn dẹp nhà cửa và chuẩn bị bữa ăn, chờ tôi ăn xong, nhìn thấy tôi đã uống th/uốc rồi đi ngủ thì lúc này mới chịu trở về khách sạn.

Cảm giác được người khác chăm sóc thật sự rất kỳ diệu, liệu rằng nếu tôi cứ dựa dẫm vào người khác thì có tạo thành thói quen không? Đôi khi trong đầu tôi chợt nảy ra một suy nghĩ, nếu tôi gả cho Triệu Lục thì cũng là một chuyện không tệ.

Sau chuyện này hình như giữa tôi và Triệu Lục đã có những thay đổi nhỏ. Anh ấy không còn gọi tôi là Ninh Mộng nữa mà gọi tôi là Tiểu Mộng, giống như người nhà của tôi vậy.

“Tiểu Mộng, đã hết bệ/nh nhưng cũng cần chú ý đến sức khỏe.”

“Tiểu Mộng, tối qua anh đã mơ gặp được em.”

“Tiểu Mộng, hôm nay là trung thu nên anh đã đến thăm chú và dì, chú dì đều khỏe nên em cứ yên tâm.”

“Tiểu Mộng, lễ Quốc Khánh này em có về nhà không?”

Thời gian quả thực là liều th/uốc tốt để chữa lành mọi thứ. Đã rất lâu rồi tôi không nhớ đến Lăng Tiêu Hàn nữa, anh ấy như một ký ức rất mờ nhạt đến mức tôi không thể nhớ rõ khuôn mặt của anh ấy ra làm sao.

Sau khi hoàn thành dự án cuối cùng, tôi lên tàu cao tốc về nhà, tôi gửi tin nhắn cho Triệu Lục: "Bác sĩ Triệu, không phải anh rất bận à? Sao lại có nhiều thời gian nói chuyện với em như vậy?"

“Vì là em nên dù có bận thế nào thì anh cũng dành thời gian cho em.”

“Anh định đến khi nào mới bỏ cuộc?”

“Đến khi nào anh không còn thích em nữa, lúc đó sẽ bỏ cuộc.”

“Ba giờ chiều em về đến nơi, bác sĩ Triệu có thời gian đến đón không?”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.
12 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14

Mới cập nhật

Xem thêm