Quả Táo Thối

Chương 6

06/06/2025 11:17

Tôi ngẩn lát, nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, tiếp tục an ủi ấy:

"Tên ngắn gọn này dễ lắm. Thế học, ở nhà ai chăm thế?"

"Nó ch*t rồi."

Giọng Dực khẽ nghẹn lại: nhỏ thích lắm, nhưng bố cấm nuôi. Chú đó tặng, chúng lén nhỏ dưới gốc cây. Hôm mặc đồ mới cho chụp vài tấm hình..."

"Không ngờ bố hiện. Ông nh/ốt hai, liều nhảy qua cửa sổ. Cành cào rá/ch chân, để lại vết s/ẹo dài."

"Khi bò về đến nơi, con đã tắt thở."

Lần đầu nghe Dực tâm nhiều thế. nghiêng nhìn ấy, gương mặt bình thản như kể khác.

Nhưng cảm được nỗi đ/au thầm cậu.

"Xin lỗi, không nên hỏi..."

Chu Dực lắc "Không sao."

Ánh nến lung linh không gian chật hẹp. Khoảng cách giữa chúng thu lại nhau.

Có lẽ chính không gian tù túng này khiến ta dễ mở lòng. Dực trải lòng nhiều điều chưa từng nói:

"Hồi nhỏ chẳng được ngày nào vui."

"Gia đình đặt áp lực khủng khiếp lên hai em tôi. May trai người, học đâu đó. Từ khi họ dồn hết kỳ vọng vào ấy, mới được tự do theo đuổi đam mê."

"Ngày du học chính đón ở sân bay. Cũng chính đứng ch/ôn chân nhìn lưỡi d/ao kẻ th/ù đ/âm xuyên qua ng/ực anh..."

Giọng Dực run nhẹ.

"Anh thóp vòng tôi, lại: Hãy sống cho chính mình, đừng để trói buộc..."

"Sau khi mất, họ lại quay sang kiểm soát tôi. lẽ giờ này học tài chính ở ngoài, nhưng đã về."

"Vết bầm khuỷu hôm trước..." không nhịn được hỏi.

"Muốn thoát khỏi xiềng xích, phải trả giá thôi." Giọng bỗng trở nên tênh.

Những tâm này như bụi phủ dày qua năm tháng, giờ mới được phơi bày. hạnh phúc vì được làm nghe cậu.

cũng muốn kể cho nghe mình.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm