Người Giấy Đầu Thai

Chương 8

29/06/2025 09:52

"Chúng ta cưới cũng vội vàng, hay anh kể sơ cho em nghe tình hình nhà anh đi, để em chuẩn bị tinh thần."

Hôm nay là tuần thứ hai kể từ khi tôi và Trần Kim Ba kết hôn chớp nhoáng.

Chúng tôi đang trên đường về thăm nhà chồng - bù cho thủ tục ra mắt hai bên gia đình.

Kim Ba nói anh là con của một gia đình đơn thân, chỉ còn người mẹ c/âm ở quê sống một mình.

"Ba mẹ anh ly hôn từ sớm. Anh không gặp bố đã hơn mười năm rồi."

"Không biết giờ ông đang lang thang dưới gầm cầu nào để lừa người ta nữa."

Trong lòng tôi thầm bổ sung: anh còn có một em gái nhỏ hơn hai tuổi.

Năm lên tám tuổi đã bị bố anh vô tình đ/á/nh ch*t.

Đây cũng là lý do bố mẹ anh ly hôn.

Bố anh luôn day dứt về chuyện đó, đành bỏ dở nửa chừng để làm đạo sĩ.

Vừa l/ừa đ/ảo ki/ếm sống, vừa không từ bỏ việc tìm cách hồi sinh em gái anh.

Những thông tin này đều là thứ tôi thu thập được trước khi tiếp cận Trần Kim Ba.

Bố của Trần Kim Ba chính là đạo sĩ đã bắt em gái tôi đi.

Lúc đó ông ta bắt em gái tôi đi, chắc chắn là muốn tìm một tia hy vọng từ việc đầu th/ai thành người giấy.

Chỉ là không biết hiện tại tình hình ra sao.

Đạo sĩ dẫn em gái tôi đi khắp nơi, tôi mất rất nhiều thời gian mới tìm được dấu vết của ông ta.

Nhưng tất cả manh mối đều đ/ứt đoạn từ bốn năm trước.

Nơi cuối cùng đạo sĩ xuất hiện chính là quê hương của Trần Kim Ba.

Tôi từng đến đó vài lần.

Ngôi làng nhỏ ấy có thể nhìn thấy từ xa, nhưng đường quanh núi vòng vèo, đi mãi không tới.

Vì vậy, tôi cần Trần Kim Ba chủ động dẫn tôi vào.

Từ khi mẹ tôi qu/a đ/ời, tôi đã sống một cuộc đời bôn ba.

Tiếp xúc với nhiều loại người, tâm tư cũng ngày càng phức tạp.

Tôi đã dành ba tháng để tạo ra những cuộc gặp gỡ tình cờ, giả vờ hẹn hò.

Cuối cùng đã trở thành vợ của Trần Kim Ba.

Nhưng tiếp xúc lâu như vậy, tôi vẫn chưa tìm thấy dấu vết của em gái mình bên cạnh anh ta.

Vì thế tôi muốn đến quê nhà của Trần Kim Ba càng sớm càng tốt.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm