16.
Lúc gặp Bùi Hàng là đi cùng Nhiên tiệc rư/ợu ba tổ chức.
Ở rất chủ lớn, đứng Bùi Hàng là bạn hắn. Khi và Nhiên sánh vai cửa, liếc mắt một là thấy Bùi Hàng.
Hắn g/ầy đi rất nhiều, từng kiêu ngạo lúc mặc bộ âu phục trông khá rộng.
Dư Nhiên vui mà một tiếng, tay kéo ánh mắt nhỏ giọng cảnh báo tai: "Lại nhìn hắn nữa, đêm nay anh ch*t giường"."
Tôi khẽ cười, tay gãi nhẹ lòng bàn tay cậu.
"Vậy, cứ làm thế đi."
Cậu cứng đờ người, sau đó đỏ tận mang tai.
Cậu dễ dàng chế trụ cổ tay sau đó kéo lầu.
Cũng may được một bị ba gọi được một kiếp.
Mới phào nhẹ chợt nghe thấy tiếng bước chân phía sau.
"Lục Ly."
Nhìn lại, hóa ra là Bùi Hàng.
"Bùi chuyện sao?"
Biểu cảm hắn chua xót, lâu sau miệng một câu: nhất định phải xa lạ vậy sao?"
Tôi thẳng: "Xin lỗi, bạn trai, ấy nhỏ cảm giác an toàn, cũng phải thông cảm ấy."
Hắn cứng người.
"Hai các người... nhanh vậy đã ở nhau?"
"Tôi nghĩ lần trước ở triển lãm tranh anh phải hiểu rõ rồi chứ."
Rõ ràng ban chán gh/ét là hắn, yêu cũng là hắn, tại sao giờ diễn thâm vậy?
Tôi mày, gh/ê t/ởm.
Mắt hắn ngấn lệ, quai hàm r/un r/ẩy: sự thể sao?"
Tôi đang định thì vòng eo bị siết ch/ặt lại, Nhiên ôm sư tử nhỏ canh mồi, ánh mắt cảnh giác.
"Đã thể lâu rồi."
"Ngày tiên anh lỗi Lục Ly thì hai đã thể rồi. Hiện tại anh ấy là bạn trai tôi, về phần anh là một được yêu thế thôi."
Dư Nhiên kéo đi, nhà vệ sinh, một tay đẩy một vệ sinh.
Thậm chí quên đặt biển "đang chữa" ở ngoài.
"Dư Nhiên."
Cậu mày, lạnh lùng "ừ" một tiếng.
Bạn trai tức gi/ận rồi.
"Vừa nãy rất đẹp trai."
Ánh mắt bất giác sáng nhưng nghiêng làm bộ để ý, biết đỏ đã sớm b/án đứng cậu.
"Dư Nhiên bạn trai...."
Tôi gọi một câu đỏ nhưng quay nhìn tôi.
"Chồng ơiii."
Hai chữ ra, chớp mắt bị ấn tấm ngăn, bàn tay dưới vạt áo tiến xét, quanh quẩn ở lưng.
Đôi môi lướt tai, nóng thổi tai.
Giọng khàn khàn gọi tên thêm lần nữa, thâm chuyên chú.
Cánh cửa trong nhà vêj rung động, phát ra âm thanh trầm trầm.
Mãi đến tiệc tối sắp kết thúc, Nhiên hài lòng dùng bàn tay mang theo răng nắm lấy đang đứng vững về nhà.