Thuần Hóa

Chương 8

07/12/2025 20:05

Từ hôm đó trở đi, Biên Thuật trở nên trầm lặng hẳn. Hắn chỉ lặng lẽ theo sát tôi như đóa tiểu bạch hoa mong manh được chăm chút tỉ mỉ. Cứ thế, hắn nhập vai suốt ba tháng liền.

Điều duy nhất còn sót lại từ tính cách cũ là những lúc tôi trò chuyện với Lâm Lang. Hắn vẫn giở trò gh/en t/uông vặt, rồi lại càng bám riết lấy tôi hơn. Tôi mặc kệ cái đứa trẻ con ấy, nhưng trong lòng lại đ/au đầu vì chuyện khác.

Theo kịch bản hệ thống đưa ra, thời khắc Biên Thuật triệt để hắc hóa sẽ đến sau một tháng nữa. Lý Thiếu vốn là kẻ tiểu nhân hẹp hòi nổi tiếng trong giới. Gã đã dồn bao công sức mới bắt được Xà Vương, lẽ nào lại dễ dàng tặng không tôi? Ván cá cược ngày ấy chỉ là âm mưu dập tắt khí thế của tôi. Một khi tôi ch*t, gã sẽ đưa người tiếp quản Tuấn Thú Ti của tôi - đúng là kế nhất cử lưỡng tiện.

Nhưng gã không ngờ tôi thật sự thuần phục được Biên Thuật. Giờ đây công toi sức mỏi mà tay trắng, làm sao gã có thể cam tâm được? Thế nên tháng sau, gã ắt sẽ đòi lại Biên Thuật. Ở thế giới trước, tôi không muốn đắc tội Lý Thiếu, lại thấy giữ thú nhân bên người quá nguy hiểm, đành thuận theo.

Lý Thiếu th/ủ đo/ạn tàn đ/ộc, dưới trướng lại nuôi một lũ dược sư chuyên dùng dược vật ô uế. Biên Thuật mà rơi vào tay gã, kết cục thảm khốc khó tránh. Việc hắn hắc hóa sau đó cũng là lẽ đương nhiên.

Lần này chỉ cần không giao nộp Biên Thuật, nhiệm vụ c/ứu rỗi coi như hoàn thành nửa phần. Nghĩ vậy, tôi thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng chưa đợi Lý Thiếu tìm tới, chính cơ thể tôi đã có dấu hiệu bất thường. Tôi gặp á/c mộng.

Trong mơ, toàn thân tôi mềm nhũn, chẳng còn chút sức lực. Có thứ gì đó quấn lấy mắt cá chân, men dần lên cao, m/a sát không ngừng khiến da thịt tôi run lên từng đợt. Người tôi như kiệt sức, mắt nặng trĩu không sao mở nổi.

Kẻ đang đ/è lên ng/ười dường như hài lòng với phản ứng của tôi, khóe môi bật lên tiếng cười khẽ. Hắn dùng cà vạt bịt kín đôi mắt tôi, cư/ớp đi tia sáng cuối cùng. Những nụ hôn nóng bỏng men theo tai tôi trườn xuống dần. Tôi cựa quậy bất an, chỉ khiến đối phương rên khẽ.

Giọng đàn ông khàn đặc, quen thuộc đến lạ. Trong màn sương hỗn lo/ạn, tôi nghe hắn thì thào: "Suỵt... đừng động đậy."

Một đêm cuồ/ng lo/ạn.

Tỉnh dậy, tôi nhìn chằm chằm lên trần nhà, đầu óc trống rỗng. Giấc mơ sống động như chuyện đã từng xảy ra, khiến tim đ/ập lo/ạn nhịp. Đúng lúc tỉnh giấc, dải cà vạt che mắt bị tuột xuống.

Ánh mắt hai người chạm nhau.

Người đó... lại là Biên Thuật.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm