Uống rư/ợu hai chúng tôi đang rời khỏi quán bar.
Thì tình cờ gặp cậu phục cưỡng ép.
"Cái áo này ông đây ba tám đền nổi đúng không? Không đền nổi thì thân trả n/ợ!"
Chàng trai ấn dưới sàn giãy giụa kịch liệt: "Đừng chạm vào tôi!!"
Tôi liếc nhìn gương mặt lạnh lùng, cứng cỏi trai.
Bước chân vô dừng lại.
"Ba tám nghìn đúng tôi trả thay cậu ấy."
Lão già kia liếc nhìn tôi thả người.
Tôi và Đồng Hổ bước thẳng lên trước.
Dùng chiều cao 1m85 nhìn xuống hắn ta.
"Thả hay thả thì đ/á/nh đấy."
"..."
Sau đó, trai chật vật từ dưới đất.
"... Cảm ơn hai anh đã c/ứu em."
Cậu ra cây bút, viết số liên lên giấy, sau đó đưa cho nói với giọng điệu kiêu ngạo cũng tự ti:
"Tiền em sẽ trả, đây là tên và số điện thoại em."
"Nếu có thể đến học Hoa, khoa tế em."
Đồng Hổ ghé đầu lại xem: Thịnh."
Tôi hài lòng tờ giấy.
Vừa đúng lúc kịch bản Đồng Hổ đã kết thúc, đến tôi rồi.
Tiết Thịnh này.
Rất hợp để làm đối tượng bao nuôi mới tôi.