Một pha ném ba điểm hoàn hảo x/é gió lao thẳng vào rổ. Tiếng reo hò vang dậy khắp sân bóng. Văn Hành như không nghe thấy, thờ ơ vẫy tay ra hiệu nghỉ giữa hiệp. Hắn vén vạt áo lên, dùng vải lau qua loa những giọt mồ hôi trên mặt. Cơ bụng săn chắc lấp ló dưới lớp da trắng ngần lấm tấm mồ hôi, óng ánh dưới nắng theo từng nhịp thở phập phồng.

Ch*t ti/ệt! Tôi nuốt nước bọt ừng ực, càng nghĩ càng tức. Là bạn cùng phòng, đáng lẽ tôi có thể "gần nước hưởng trăng", nào ngờ vừa nhận ra tình cảm khác lạ, đã bị dập tắt từ trong trứng nước.

Rẽ ngõ tắt qua lối nhỏ ven sân, tôi nép sau gốc cây chứng kiến cảnh Văn Hành đ/è bạn nam - kẻ dám tỏ tình trước mặt tôi - xuống đất, đ/ấm đ/á tới tấp. Văn Hành kỳ thị đồng tính. Nhìn sắc mặt đen sì cùng thói quen dùng khăn ướt chà xát tay sau khi đ/á/nh người của hắn là biết.

Đến đụng tay vào đàn ông còn gh/ê t/ởm, độ kỳ thị của Văn Hành chắc thuộc dạng cực đoan. May mà lúc đó bụng tôi đói cồn cào, đi m/ua xiên bẩn nên tới trễ. Không thì giờ này mặt mũi tôi đã bầm dập như tương cà rồi!

Tình cảm vừa chớm đã bị cấm đoán, tôi đành phải cố đóng vai bạn tốt.

Ngày đêm tôi canh chừng Văn Hành. Ai ngờ đâu, có kẻ đã lẻn vào pháo đài. Ngay trước mắt tôi, dẫn h/ồn Văn Hành đi mất, lại còn mê hoặc hắn đến mức này!

Rốt cuộc thằng chó nào gian xảo thế? Tôi siết ch/ặt chai nước, mắt láo liên quan sát. Bên sân, các cô gái xếp hàng dài: hoa khôi khóa tôi, chị khóa trên nhiệt tình, em khóa dưới ngây thơ...

Không chừng bạn gái Văn Hành đang lẫn trong đó. Tôi đã điều tra trước. Mọi người bảo con trai chơi bóng thường chỉ nhận nước từ bạn gái hoặc crush. Vì thế, chỉ cần xem Văn Hành sau trận sẽ tiếp nhận chai nước của ai là được.

"Khát quá, cho tôi xin ngụm nhé?" Giọng nói vang trên đỉnh đầu tôi. Tôi còn chưa kịp phản ứng, chai nước đang uống dở trong tay đã bị Văn Hành lấy mất. Tôi ngẩn người ngước nhìn yết hầu chuyển động của hắn.

Hử, hình như có gì đó sai sai... Hay là tôi đoán nhầm rồi? Cô ta chưa tới? Tôi xoa xoa má, ánh mắt quét qua những cô gái thất vọng cầm chai nước lui về.

"Xem gì thế?" Văn Hành cúi xuống ngang tầm mắt tôi. "Có em nào thích à?"

Hơi thở nóng hổi phả vào mặt tôi. Do tính sạch sẽ, Văn Hành đã tắm trước khi ra sân, giờ mùi xà phòng theo hơi ấm tỏa ra, len lỏi vào khứu giác của tôi. Tôi co vai lại, lắc đầu như chong chóng. Chợt nhớ đoạn video Văn Hành s/ay rư/ợu, tôi gượng cười chọc cùi chỏ: "Cậu thấy bạn Trần thế nào?"

Trời quang mây tạnh. Không biết có phải ảo giác không, gương mặt thường vô h/ồn của Văn Hành bỗng chìm trong bóng tối, hiện lên tia khó lường.

Văn Hành liếc nhìn phía xa - hoa khôi đỏ mặt quay đi. "Cậu thích cô ấy à?" Giọng hắn nhẹ bẫng.

Hả? Đáng lẽ là tôi đang thăm dò hắn, sao giờ thành hỏi ngược lại tôi rồi?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm