Đợi đến khi thật sự tới sân bóng, gặp được Phụ Hằng, tôi mới nhận ra cái gọi là "hồi hộp chút xíu" mà nó nói trong video không phải chỉ là nói cho vui.

Nó run như cày sấy.

Đây gọi là hồi hộp chút xíu ư? Rõ ràng là sợ muốn ch*t!

Đáng gh/ét nhất là tôi không nhịn được trêu đùa:

"Không phải định tỏ tình sao?"

"Đi nhanh đi chứ!"

Phụ Hằng liếc tôi một cái, lén nhìn về phía sân bóng rổ rồi vội quay đầu đi.

Đầu tai ửng lên màu hồng nhạt:

"Đợi... đợi cậu ta đ/á/nh xong trận bóng đã!"

Nói thì là vậy, nhưng khi Tống Dữ thật sự kết thúc trận đấu, Phụ Hằng vẫn đứng tim, bám ch/ặt lấy ghế không chịu nhúc nhích.

Tôi liếc nhìn chàng trai mặt lạnh đang mặc đồ thể thao bị đám đông vây quanh, tiếp tục trêu chọc:

"Không đi nhanh là người ta bị cư/ớp mất đấy!"

Nghe vậy, vẻ do dự hiện rõ trên mặt Phụ Hằng.

Cậu ta ngẩng mắt nhìn về hướng Tống Dữ, một lúc lâu mới lừ đừ đứng dậy đi theo tôi xuống sân.

"Đi thì... đi thôi!"

"Có gì đ/áng s/ợ chứ?"

"Chẳng qua là đưa thư tình tỏ tình thôi mà!"

"Lão tử đâu có sợ!"

"Phải rồi, mày giỏi nhất mà."

Tôi nhìn đôi chân run lẩy bẩy của cậu ta, cố nén tiếng cười.

Sự thực chứng minh, đôi khi đừng tự tin thái quá.

Còn cách Tống Dữ vài mét, Phụ Hằng đã quay đầu bỏ chạy:

"Vãj, không được rồi! Tim tao sắp nhảy ra ngoài rồi!"

"Mai đi! Để mai tao đi!"

Tôi tóm ch/ặt tay áo cậu ta:

"Ngày mai lại ngày mai, ngày mai nào có ít đâu?"

"Bây giờ luôn đi!"

"Mang khí thế lúc gọi video cho tao ra đây!"

Phụ Hằng giãy giụa dữ dội, đột nhiên dừng lại như nghĩ ra điều gì.

Đôi mắt cậu ta lấp lánh vẻ q/uỷ quyệt:

"Hay là... mày đi thay tao đưa thư tình?"

"Không, tự đi mà đưa."

Tôi cự tuyệt thẳng thừng.

Chuyện này không thể, tuyệt đối không thể, không có đất thương lượng!

Phụ Hằng nghiến răng đ/au đớn:

"Bao nuôi ba tháng, tặng hết đồ trong game tao có!"

!!!

Nếu nói thế thì mày đúng là anh em cột chèo của tao rồi!

Vì huynh đệ xông pha lửa đạn, nào ngại gian nguy!

Tuyệt đối không phải vì mấy thứ lợi ích tầm thường kia đâu!

Tôi gi/ật phắt phong thư trên tay Phụ Hằng, hùng dũng bước về phía trước.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
135.12 K
8 Chuyến Xe Đêm Chương 25
11 Tiểu Lỗi Chương 56

Mới cập nhật

Xem thêm