10

"Hự…"

Nguyên Dung Cảnh ngồi trần trong thùng th/uốc, gương mặt nhăn nhó, từng giọt mồ hôi lớn như hạt đậu không ngừng lăn xuống từ trán, hiển nhiên đ/au đớn đến mức muốn ngất đi.

Ta nheo mắt mỉm cười, lại rắc thêm một nắm bọ cạp nhỏ vào thùng th/uốc.

Hắn suýt nữa ngất xỉu, nhưng ta dùng mùi hương của cỏ thiên m/a kéo hắn tỉnh lại.

Chỉ là, nhìn hắn lúc này sống dở ch*t dở.

"Vân cô nương, cách chữa bệ/nh của cô, quả thật... đặc biệt."

"Ngươi đang nghi ngờ ta sao?"

Ta cắn một miếng bánh sữa nướng, mặt không cảm xúc đáp lại.

Hắn tựa người lên thành thùng th/uốc, mái tóc dài được buộc cao, càng làm nổi bật đường nét khuôn mặt sắc sảo.

Lúc này, do tác dụng của th/uốc, gương mặt hắn thoáng ửng hồng, làn da mịn màng tựa sứ, tạo nên sự tương phản rõ rệt với nước th/uốc đặc quánh bốc mùi hôi thối trong thùng.

"Sao dám? Chỉ là, thật sự có hơi đ/au một chút."

Ta khẽ cười, hỏi vu vơ: "Nghe nói đại hãn của các ngươi chỉ có một người vợ là mẫu thân ngươi, cưng như tròng mắt, vậy tại sao lại bị hạ đ/ộc?"

Hắn đ/au đến không thở nổi, giọng nói cũng yếu đi: "Ồ, bà ấy vốn đã có người trong lòng. Nhưng bị đại hãn cư/ớp về, nên trước khi sinh, bà ấy đã uống th/uốc đ/ộc t/ự s*t để trả th/ù ông ta."

Động tác uống trà của ta khựng lại.

"Chuyện này cả nước đều biết, ta sớm không để tâm nữa rồi."

Hắn nói, mắt hơi cong, như thể thật sự không bận lòng.

Người ta thường nói, con trai giống mẹ. Nhìn hắn, ta cũng mường tượng được mẫu thân hắn là người thế nào.

Chỉ có thể thở dài: hồng nhan bạc mệnh.

Ta cúi đầu trầm ngâm, rồi đứng lên đặt một miếng bánh lên miệng hắn, gãi nhẹ đầu: "Ăn chút đồ ngọt sẽ bớt đ/au hơn."

Hắn ngước nhìn ta, một lúc lâu sau mới há miệng cắn miếng bánh.

Đôi môi lành lạnh khẽ chạm vào mu bàn tay ta.

"Bánh nhỏ quá, xin lỗi."

Hắn nói, giọng đầy vẻ ngây thơ vô tội.

Ta cũng không để tâm.

Dù sao ngày nào ta cũng nhìn hắn ngâm th/uốc, còn phải châm c/ứu, cái gì cũng từng thấy, cũng từng chạm rồi.

Thế là ta quay lại chỗ ngồi, không để ý đến hắn đang khẽ nhếch khóe môi.

Như một con mèo vừa tr/ộm được cá.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Bạn Trai Hôn Ước Từ Nhỏ Của Thiếu Gia Đệ Nhất Kinh Thành

Chương 18
Mẹ tôi và bạn thân của bà đều lấy chống là đại gia giới thượng lưu Bắc Kinh. Thế là hai người họ quyết đinh làm thông gia với nhau, nhưng trớ trêu thay lại đều sinh con trai. Từ nhỏ, "Thái tử Bắc Kinh" Hách Nhất Châu đã là kẻ bá đạo, luôn dọa tôi: "Khóc nữa là sau này anh không cưới em đâu." Tôi vừa nức nở vừa phân trần: "Em là con trai, anh không thể cưới em được." Lớn lên, không ngờ chúng tôi thật sự phải lòng nhau. Sau vài tháng hẹn hò chính thức, tôi đành đánh bài chuồn. Bởi vì tên tiểu bá vương ngày xưa giờ đã thành đại bá vương thực sự, thân thể tôi thật sự yếu đuối không kham nổi. Kết quả vừa trốn đi hưởng thụ được nửa tháng, tôi đã bị hắn bắt lại ở lễ hội té nước Vân Nam. Hắn liếc nhìn mấy anh trai vạm vỡ áo ướt sũng xung quanh, mặt lạnh như tiền: "Là cơ bụng anh không đủ đẹp, hay anh chưa đủ hăng say trên giường mà khiến em phải vất vả chạy đến tận đây tuyển hậu cung à?"
0
3 Con Gái Trở Về Chương 22
4 Phạm Quy Đắm Say Chương 26
5 Hoài Lạc Chương 19
11 Ân Trường Thọ Chương 23

Mới cập nhật

Xem thêm