Ngụy Bệnh Luyến Tình

Chương 17

26/07/2024 17:51

17.

Trong giấc mơ, chảy dãi anh.

“Chu t/hư thể cho mấy cái sao?”

“Cho đi, đời được tám múi thể thanh thản được.”

“Này, hình như chỉ tám múi cơ bụng, haizzz…”

Chu đến mức chỗ lùi.

“Đừng lộn xộn nữa.”

Tôi cảm thấy hình như mình óc mê man, bắt nổi đi/ên kéo anh.

“Được thôi, như cử động nữa.”

Anh lặng rất mới phun câu: “Tô Ly, lại giỡn đấy à?”

“Em mà, thể trêu được?”

Anh giữ lấy đôi tay cựa quậy “Hồi cấp ba yêu đương năm, phát lập tức chia tay?”

“Một năm? Không phải nửa à?”

“Nửa năm? Vậy người nhắn tin ai?”

Tôi lập tức choáng váng, chợt nhớ mấy tấm Tốn Thụy gửi cho tôi.

Cuối đã hoàn toàn tỉnh ngộ.

Tống Thụy xóa tài nick clone ngược lại cô nó để nhắn tin Dư.

Thấy im lặng, lại tục nói:

“Em chối nữa hả? đóng kịch lắm, nhưng lại vẫn như thật nghĩ rằng nhận sao?”

“Anh để sờ cái thừa nhận.”

Tống Thụy ch*t ti/ệt, chờ tỉnh sổ cô ta!

Vừa lời, nhau ngã xuống ghế pha, eo như đ/ứt thành từng khúc.

Mặc những lúc rất gh/ét nhưng lại ngủ ấy, ý nghĩ thật rất đ/áng s/ợ.

Ba giấc đ/á/nh thức.

Sau khi tỉnh lại, phát mình đã tới tháng.

Tôi đã phải xuyên ca thức khuya trong thời gian dài, kinh nguyệt rối đây lần tiên nó đến hẹn như thế đấy.

Mơ thấy thể điều kinh nguyệt?

Điều quan trọng là, nhận Thụy đã lừa dối nhưng chỉ giấc mơ, rốt cuộc nó phải thật hay không?

Tôi vừa định bước xuống giường phát lưng đ/au chịu nổi.

Tôi lảo đảo bước nhà vệ sinh.

Chu ở phòng khách, tắm trong nhà vệ sinh hả?

Tắm lúc ba sạch à?

Mất m/áu nhiều, cộng sốt do ướt mưa, cảm giác như mình đã mất nửa cái mạng rồi.

“Để bế trong.” cúi người lên, phòng.

“Chu định làm gì?” lo lắng áo choàng tắm anh.

Anh ấy nhìn chằm chằm “Em thế này, thể làm gì được?”

“Anh phải súc vật.”

Chu đặt giường, pha đỏ cho uống, lại ấm chườm cho tôi.

Bận bịu đến gần gần đến lúc bình minh, mới phát ngồi bên giường chưa ngủ.

“Anh nghỉ chút không?” kéo tay anh.

“Tô Ly, thật t/hư đột nhiên hỏi tôi.

“Đúng vậy.”

“Vì bây mới cho biết?”

“Tôi đã rồi mà?”

“Anh tưởng lừa anh.” lấy tay tâm trạng hơi sa sút: “Ngày mai đến viện kiểm lại.”

Tôi?

Sao đột nhiên lại nhắc đến t/hư thế.

Thật bác sĩ bảo nên kiểm lại trong nhưng chưa đi.

Gần đây liên rất nhiều chuyện, làm chút trốn tránh.

“Tại tay lại lạnh như thế?” nhéo nhéo tay cuối cầm nó đặt trên mình.

Tôi!!!

Anh làm gì thế?

“Làm biết thấy này?”

Anh lòng: “Có thể phải đâu, mà du mới đúng!”

Tôi choáng váng.

Chu đêm nào du rối anh.

Cuối phải bế đưa về phòng ngủ.

Tôi quyết phủ nhận.

Làm mất mặt như thế thể được!

Anh du, cách khác, Thụy đã lừa phải giấc mơ.

Tôi lập tức kể nick clone nghe xong cực kỳ tức gi/ận: “Trêu không? sao?”

“Nói cái gì?” ngơ ngác.

“Nói từ lúc học cấp ba đã thích.”

Tôi lập tức choáng váng!

Sốc mất.

“Không phải không, vậy coi như thừa nhận rồi.”

Anh vuốt ve mặt cái: đã từ nhiều.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Trao Nhầm Nhịp Tim

Chương 11
#NORE Năm thứ bảy bên nhau, Lục Thâm đột nhiên quan tâm đến một thực tập sinh thư ký. Anh ấy nói cô ta chỉnh đốn chốn công sở giống hệt tôi thời cấp ba. Không sợ trời không sợ đất, ngang tàng phóng khoáng. Rồi anh bỏ lỡ tiệc mừng thành công của tôi để cùng cô ta đón lễ Thiếu nhi. Tôi gặp tai nạn xe, ký ức dừng lại trước năm cuối cấp ba. Lúc ấy, người tôi thích vốn chưa phải Lục Thâm. Tỉnh dậy, tôi đưa ra yêu cầu chia tay theo kế hoạch trong bản ghi nhớ. Anh chắc mẩm tôi đang giả vờ, cười nhạt nói: "Đây là em đề nghị chia tay, đừng hối hận." Giữa buổi tụ tập, anh ôm eo thực tập sinh thân mật. Bạn bè Lục Thâm khéo léo nịnh hót, luận bàn chuyện tốt đẹp cho đôi trẻ. Bảo tôi như bà già mệt mỏi, sao sánh được gái tơ duyên dáng. Cánh cửa phòng VIP bật mở. Tôi sà vào lòng người vừa đến, giọng nghẹn ngào: "Sao anh mới tới? Họ trêu em quá!" Rầm! Ly rượu trong tay Lục Thâm vỡ tan. Máu tươi hòa rượu đỏ chảy dài lòng bàn tay. Anh đờ đẫn nhìn tôi, như linh hồn vụt thoát khỏi xác.
Hiện đại
Ngôn Tình
5
Âm Dương Nhãn Chương 17