Phà Âm Dương

Chương 14

06/05/2025 12:28

Hóa ra, vực xung quanh bà ngoại bị đầu để mắt muốn cải thành nghỉ dưỡng. đình trì hoãn ký hợp đồng, Hắc bèn kế cho máy họ, vô tình hiện h/ài c/ốt Hoa.

Hắc kể: Cảnh liên với Bố mẹ cô hôn, mẹ viện t/âm th/ần, bố tái hôn và thêm hai trai. Nhưng nguyên nhân cái ch*t khó điều tra do thời gian quá lâu.

Tôi chống cằm đầy tư, chợt nhớ lời bà ngoại: "Hồi đó mấy đứa mất tích cùng đứa đứa không". Nhất định phải liên quan!

Tôi vẫy Hắc thì thầm bày kế. dưới sự dẫn Hắc, mẹ Nhị Đản xuất hiện tại đồn cảnh sát.

Đang dựa bà ngoại đọc sách phủ, bỗng nghe tiếng còi báo động vang từ Thấy háo hức, bà ngoại ra xem.

Một chiếc xe cảnh đỗ trước cổng. Người đàn ông trung đeo c/òng bước xuống, bị hai cảnh áp giải sân. Lát sau họ xe, hướng phía núi.

Dân tình xào: "Ủa? Không phải lão Ngô sao? bị c/òng tay?"

Lão Ngô? Phải chăng bố Ngô Hoa?

Tôi ngó nghiêng khắp nơi thấy Hắc đâu, bà ngoại rồi chạy ù phòng. Quả nhiên Hắc đang đợi sẵn, nét mặt đen sạm hơn mọi nếu trước màu xanh tái thì giờ thành đen kịt...

Thấy hải chạy đến, hắn đưa tờ biên bản điều tra. Đúng thời điểm bà ngoại nhắc đến, chuyên bắt lanh lợi đẹp. Nhưng kẻ tiếp tay, và Lão Ngô - bố kẻ đó.

Nhà Lão Ngô trọng nam kh/inh nữ. sinh Hoa, vợ hắn mãi th/ai lại. Lão ta cho chiếm trai, cách tống khứ cái gai mắt này. Nhân tới, hắn định b/án gái để tiền nuôi trai.

Để vợ ngờ và chứng ngoại phạm, hắn thỏa thuận với người: giấu núi, đợi hắn đến nhận người. Hắn dỗ dành ra ngoài chơi, dẫn tới cái hố sâu sẵn - nơi đứa tuổi thể tự thoát thân.

Chẳng may hôm ấy trận bão k/inh h/oàng ập đến khiến tới muộn. hố tắt thở, mắt đầy ngón tay nhuốm m/áu. Mẹ cô tưởng nghịch ngợm đi lạc, đi/ên cuồ/ng cho đến hiện th/ể cậu ấy hố cát...

Bà ôm x/á/c nhà, đắp chăn cẩn tự trách mình trông cẩn bảo chơi mệt ngủ rồi. Về thấy x/á/c Lão Ngô ch*t khiếp sợ vụ việc bại lộ sân, hôm đó đưa vợ viện t/âm th/ần.

Từ đó, mọi đều mẹ đi/ên vì mất còn Lão Ngô bỏ đi khỏi nơi đ/au thương. Chẳng ai ngờ mất tích, bị vùi vườn hoang tàn này.

Hắc nói: Oan h/ồn như được an táng chu đáo, hóa thành lệ q/uỷ. May mắn thay cô gặp được tôi. Cậu ấy lập khế với Xà Vương, dùng m/áu thịt qua kiếp để đổi việc giữ h/ồn phách cho cậu rồi hóa thành đóa hoa nhỏ kia.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm

Tướng Gia Sủng Ái Ta

Chương 31
Sau khi liên tục đánh ba vị hôn phu đến mức bị hủy hôn, phụ thân ta cho rằng ta có chút vấn đề về tâm trí. Người vội vã vào cung diện kiến Thánh Thượng, khóc lóc cầu xin Bệ Hạ đưa ta vào Quốc Tử Giám để rèn giũa lại từ đầu. Nào ngờ... ta lại nhất kiến chung tình với mã phu trông ngựa ở học viện. Để dụ dỗ hắn cưới ta, ta cách dăm bữa nửa tháng lại giả vờ đáng thương chạy đến chuồng ngựa. Hôm nay thì bị thương ngã vào lòng hắn, mai thì bệnh nặng để hắn chăm sóc cả đêm, mốt thì cùng hắn thức trắng đêm đàm đạo nhân sinh lý tưởng... Mãi cho đến khi dỗ dành được chàng gật đầu, ta nửa đêm vượt tường về nhà báo tin mừng. Phụ thân nghe xong, xác nhận đi xác nhận lại người muốn tới cầu thân là một gã mã phu, liền vác cuốc rượt theo ta, thề phải đoạn tuyệt quan hệ máu mủ… Sáng hôm sau, mã phu thật sự đến cửa cầu thân. Hắn mặc áo bào thêu rồng cưỡi trên lưng ngựa, anh tư bừng bừng, phía sau là hàng trăm cấm vệ quân. Cha ta đang cầm cái cuốc chặn ở cửa, chuẩn bị cho mã phu mất mạng ngay tại chỗ, lập tức sợ đến quỳ rạp xuống đất. "Gần đây quên đốt vàng mã cho nương con rồi, thế nào lại dẫn cả tên Diêm Vương – thừa tướng đến cửa, nhìn cái thế này, chẳng lẽ hắn đến tịch thu gia sản nhà ta..." Ta:
Cổ trang
Hài hước
Ngôn Tình
2
Mù Là May Hả? Chương 25