- Cực, Pháp Thiên!
M/a hàn qua trung, hét lớn, m/a bao phủ bầu trời, hóa thành giáng xuống thủ, nguyên đỉnh phóng thích triệt để.
Thời đoạt danh Hoang Điện, vừa lúc đột phá tứ nguyên Hồng, hơn ngàn năm trăm năm qua, được sự trợ giúp tài nguyên ở tộc và Hoang Điện, nguyên đỉnh ngạo thị hệ.
- Lại là chiêu sao?
Nhìn che kia, Vân thì thào, đôi huyết quang, đó hào đen trắng xuất hào đen trắng luân chuyển ngày và đêm, trường bào phất phơ, lùi tiên về phía Hoằng, ngưng kết đ/á/nh chưởng theo đồ án dương.
- Đi.
Chỉ ‘ vang chưởng Vân đ/á/nh nát gian, gian sinh gợn sóng nhanh lôi đ/á/nh Hoằng.
- cẩn là Vân!
Khi Vân bỗng dưng đội La minh, Minh Thương và phía sắc, chốc lát nhanh chớp lao về phía Vân, m/a phát, theo uy đ/áng s/ợ, dụng m/a đ/á/nh Vân.
- Đạt tiểu bối thủ, c/on m/ẹ nó xen làm gì?
Trong nháy này, cường giả Thương Khung Minh hành động, La hét lớn, lao phía trước.
Xùy...
Trong thời gian ngắn, La nhào phía trước cản tên đang công kích Vân, động, xiết ch/ặt nắm đ/ấm đ/á/nh cực gian sinh vết nứt gian thật lớn, theo uy hồng hoang bá đạo...
Lục Vân bị quấy nhiễu, chưởng theo đồ án đ/á/nh m/a đang giáng xuống.
Xoẹt!
Cả chạm nhau, gian động loại chạm sinh bất cứ thanh gì, hào qua bốn phía, m/a ăn mòn tất cả, chưởng đ/á/nh theo đồ án đ/á/nh nát m/a thủ, đ/á/nh Hoằng.
Chỉ nháy này, mở to cá ch*t, thần s/ợ, gương anh tuấn cứng lại, lúc biết rõ mình cản, địch nổi.
PHỤT!
Chưởng đ/á/nh thể, phun m/a huyết, đó bay chim g/ãy cánh, chạm ngọn lưng.
Ầm ầm!
Cả ngọn khổng lồ bị hủy sơn băng địa liệt, đất rung chuyển, tảng xuống, cường giả liền sắc.
Bành!
Giờ gian có tiếng n/ổ kinh năng càn gian, xuất m/a bị mấy trăm trượng, đụng nát cả phiến hư mới đứng được.
Mà cột bước, chừng mười bảy mười tám tuổi, hình rắn chắc cao ngất, màu da cổ đồng, tạc kinh đôi thâm thúy tỏa màu mê chất hoàng bá là Vũ.
So sánh Vũ, trung niên miễn cưỡng đứng vững, vẻ hãi, bị phương đ/á/nh cuồn cuộn, nếu phải cố cản, thiếu chút nữa đã phun tươi, khi đó mất hơn, thiếu niên quá bố.
- Cảnh.
Đại trung niên s/ợ, trên thanh niên tại tỏa thiên uy, rõ ràng đã Cảnh, Thương Khung Minh che Cảnh.
- Đã sớm các vừa mắt, dám đ/á/nh lén Vân sư huynh, tên gia hỏa biết x/ấu hổ muốn ch*t.
Ánh qua m/a kia, tiếng đủ làm Cảnh choáng váng, rung rung, lao đ/á/nh tên lần nữa.
- Vũ, được rồi!
Lục Thiếu Du lên hơi phất phía trước.
- Vâng, sư phụ.
Hồng liễm sư phụ đã lên cung kính về, m/a kia, quát:
- Ngươi cẩn thận ta, lần dám trêu chọc ta, ta x/é thề bỏ qua.
Nghe tháo, kia dám nói gì, nhưng mo đã trướng lên gan heo, hãi, chung quanh cũng biểu ra.
Xì xào.
Giờ La cũng nuốt nước bọt, cầm Lệ dò xét Vũ, mở to sắp ngoài. Dựa Lệ cũng đ/á/nh nhau sàn sàn Đạt dù xuất động át chủ bài cũng hơi mạnh hơn chút, nhưng có dùng đ/á/nh bay Đạt rõ minh gì.
- là Cảnh.
Lão Ảnh, Ngô, Hoàng, Phong Hành Chủ, Vạn Độc Chí lúc vô ngạc nhiên, mọi biết rõ Đạt nhưng tên ăn thiệt thòi dưới Vũ, từ đó mạnh nào!
Xoẹt!
Không gian bị ngh/iền n/át, uể oải đứng tái nhợt, gương tươi đìa, và dám chiêu đã bại thảm vậy, bị đ/á/nh chó ch*t.
Lục Vân ngạo nghễ đứng đó, Hoằng, nói:
- Hoằng, tại ta đã là sâu kiến, gi*t ngươi, ta lật có có tư cách để ta nữa.
Vừa dứt lời, Vân trực tiếp lưng Thiếu Du, tại đã giẫm nát dưới chân, cả đã cách quá xa.
PHỤT!
Mắt Vân rời đi, phun ngụm m/a huyết. Thời kia từ lúc đó đây là s/ỉ nh/ục lớn đời, là miệt thị trụi, biểu có tư cách ta.
- Vân đã là thất nguyên đỉnh lúc mới trải qua ngàn năm trăm năm thôi.
- Vân lúc trước thua Hoằng, nhưng bây có tư cách vượt qua Vân, lúc trước Vân là phúc phải họa, bằng Vân cũng tiến đệ Hoang Điện luyện, đây là tác dụng đệ Hoang Điện đấy.
- càng mạnh hơn Tộc Đạt là Cảnh ah, thì đã là Cảnh.
......