Gương Độc

Chương 16

25/09/2025 11:40

Tôi thận trọng, cảnh giác, gi/ật mình từng chút.

Nhưng chẳng có bất kỳ nguy hiểm nào xảy ra.

Dường như tất cả chỉ là cơn á/c mộng của riêng tôi.

Lý Đồ không ch*t, cũng chẳng có m/a q/uỷ nào cả.

Tôi rất giàu, sách của tôi cuốn nào cũng b/án chạy, tôi và Lý Đồ cùng sống trong một căn biệt thự, trong sân đỗ chiếc Porsche Panamera mà tôi yêu thích nhất, chú mèo nhỏ mà chúng tôi cùng nuôi mỗi ngày đều cuộn tròn trong rèm cửa ngủ khò khò.

Mọi thứ đẹp đẽ đến mức khiến tôi sinh nghi.

Đây thực sự là cuộc sống hiện tại của tôi sao?

Trước sự im lặng và hoài nghi của tôi, Lý Đồ chưa từng ép buộc.

Cô ấy chỉ lặng lẽ ở bên.

"Dùng đôi mắt của cậu mà nhìn đi."

"Nhà văn lớn, chẳng phải cậu từng nói năng lực quan trọng nhất của người viết là giữ được sự nhạy bén sao? Vậy hãy quan sát thật kỹ đi."

"Dùng đôi mắt cậu để phân biệt thật giả."

Bạn đã từng mơ thấy giấc mơ như vậy chưa?

Một giấc mơ tuyệt vời không gì sánh bằng.

Mọi điều mơ ước đều thành hiện thực, không còn câu chuyện nào hoàn hảo hơn thế.

Tôi dần chấp nhận cuộc sống hiện tại.

Thời gian trôi nhanh.

Nhanh đến mức tôi suýt quên mất quá khứ.

Đó là một buổi chiều bình thường, tôi đứng bên cửa kính uống cà phê.

Lý Đồ ngồi cạnh.

Ánh nắng phủ lên gương mặt cô ấy lớp vàng nhạt, lấp lánh như những mảnh kim sa.

"Niên Niên, nắng đẹp quá nhỉ."

Tôi mỉm cười:

"Ừ, nắng đẹp thật."

Cô ấy quay lại nhìn tôi.

"Cậu có muốn cùng tớ ngắm ánh nắng như thế này mãi không?"

"Sao cậu lại hỏi vậy?"

Đương nhiên tôi muốn cùng cô ấy thưởng thức mọi cảnh đẹp.

"Chỉ muốn nghe cậu nói thôi."

Tôi gật đầu:

"Được."

"Tớ muốn ở bên cậu cùng nhau ngắm cảnh."

Nghe tôi nói vậy, Lý Đồ cười rất tươi.

"Tốt quá."

"Giá như chúng ta có thể mãi như thế này..."

Tôi ngạc nhiên.

"Cậu sao vậy, Lý Đồ?"

"Cậu cũng gặp á/c mộng à?"

Cô ấy lắc đầu.

"Không, tớ đang ở trong giấc mơ đẹp."

"Giấc mơ đẹp cuối cùng."

"Giấc mơ gì vậy?"

Nỗi hoang mang trào dâng.

Dường như tôi đã nhận ra điều gì đó, nhưng không muốn vạch trần.

Lý Đồ đứng dậy ôm tôi.

"Niên Niên, cậu có thích tớ không?"

Tôi không chút do dự trả lời:

"Có chứ, cậu là người bạn tốt nhất của tớ."

Nhưng nụ cười không xuất hiện trên gương mặt Lý Đồ.

"Tớ cũng thích cậu."

"Niên Niên, con d/ao nằm trong tay cậu."

Tôi cúi xuống, chiếc tách cà phê biến thành con d/ao sắc lẹm.

Tất cả trước mắt tan chảy như kem mềm, từ từ biến mất.

Phía sau vang lên vô số tiếng níu kéo.

"Ở lại đi, ở lại đi..."

Mọi thứ méo mó, thế giới sụp đổ ầm vang.

Chỉ còn Lý Đồ trước mặt tôi vẫn dịu dàng.

Cô ấy mỉm cười nhìn tôi, ánh mắt đầy khích lệ.

"Nhà văn lớn ơi, đã đến lúc tỉnh mộng rồi."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
6 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm