Trại nuôi quỷ

Chương 16

30/05/2024 09:00

----------- Lời bạt -----------

Trong phòng phát sóng tiếp.

"Phó bản cô từ vĩnh đóng lại."

"Vì sao đóng cửa vĩnh thế?"

"Mấy tên nhóc q/uỷ chơi lúc trước chẳng được Tà Thần hồi toàn bộ rồi hay sao?"

"Tôi nghĩ bởi thứ quanh quẩn đó vốn những oán h/ận chấp niệm đám tiểu q/uỷ nên luôn thể hồi được, bây giờ trưởng giúp chấp niệm chúng oán h/ận cũng tiêu tan, nên Tà Thần chẳng cách nào giúp chúng sống lại được nữa."

"Tôi muốn mấy kẻ đặt cược chơi chẳng sống nổi qua mấy bây giờ mặt vả đ/au không?"

"Viện trưởng vĩnh thần, chút trưởng rồi."

Trong đại trò chơi không ít chúc mừng Lưu thành bản cô nhị viện.

"Không hổ ca, loại bản này mà cũng qua."

"Mấy chơi kia đối cái bản này ai nấy đều kiêng dè giữ miệng im nào cũng thể thoát ra mà."

"Mấy chơi đều nói chắc chắn rất ngầu, tui trâu thật đấy."

Lưu được chúc mừng nhiều đến nỗi bản chút ngùng.

Tôi lặng lẽ đứng bên cạnh anh ta.

Bọn họ nhìn bèn hỏi Lưu Tráng: à, ca, trình này nào?"

Lưu gãi đầu nhìn tôi.

Tôi nhẹ rất chiếu cố tôi."

Đám đó đều la ó: à, đàn ông thẳng ruột ngựa giống anh cuối cùng cũng giác ngộ rồi sao."

Lưu muốn gì đó nhưng lại không thể rõ ràng.

Tôi không lại đó nữa, nghe theo thông báo nhắc nhở hệ thống tìm được phòng mình.

Theo thông báo hệ thống, tiếp theo đây đi bản khác.

Tôi chọn đi tắm nước nóng trước.

Tắm rửa sấy tóc xong xuôi chợt cảm bàn tay mình nóng rát.

Tôi nhìn vào bàn tay, ký màu vàng biến mất trước đó quay lại rồi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

An Ý

#BERE Từ khi chuộc thân khỏi nhà họ Tống, tôi mở một tiệm bánh ngọt ở phía tây thành. Ngày ngày nhào bột hấp bánh, đón khách tiễn người, cuộc sống êm đềm trôi qua. Thế nhưng một đêm mưa gió dữ dội, trưởng tử nhà họ Tống bỗng đập cửa phòng tôi thúc giục. Trong tay hắn, ôm khư khư một bé gái ba tuổi. "Cô nương An Ý, gia đình ta gặp biến cố lớn, tình thế nguy nan, muội muội nhỏ không nơi gửi gắm. Không biết cô nương có thể tạm thời chăm sóc giúp ta được chăng?" Tôi chỉ do dự một chút, liền gật đầu: "Được." Dù sao, nhà họ Tống có ân tái tạo với ta, tôi đâu phải kẻ vô tâm vô phế. Mười năm sau đó, tôi giữ tiệm bánh nhỏ, nhìn đứa bé lớn lên thành thiếu nữ trăng tròn, đợi nhà họ Tống trùng hưng. Tôi nghĩ, ân tình đã trả hết, đã đến lúc nghĩ đến chuyện trăm năm của mình. Nhưng không ngờ, ngày đi xem mắt, trưởng tử nhà họ Tống mặc triều phục đỏ tươi, đứng sừng sững giữa sân nhà tôi. Ánh mắt sắc lạnh quét qua, khiến mọi người như ngồi trên đống lửa. Hắn nói: "Ta đến để thẩm định hộ cô."
Chữa Lành
Cổ trang
Ngôn Tình
0
MÙI TIỀN Chương 2
Quy Môn Chương 15
Tri Dư Tri An Chương 21