Lục Tập cười lạnh một tiếng, đ/á thùng sữa bên cạnh một cước, quay đầu sải bước về ký túc xá.
Tôi gọi anh, anh hoàn toàn không thèm đáp.
Tôi bực bội trở về ký túc xá, cả đêm không ngủ được.
Tôi không muốn chia tay với Lục Tập.
Nhưng vấn đề thực tế...
Tôi nhờ người dò hỏi chi phí điều trị của Lục Tập, người khác bảo tôi khoảng 1000 đến 2000.
Tiền lẻ trong túi đủ.
Tôi đưa tiền cho bạn cùng phòng của Lục Tập, nhờ anh ta chuyển giúp cho Lục Tập.
Hành động này khiến bạn cùng phòng chú ý: "Lục Tập là do em đ/á/nh?"
Tôi ngại ngùng gật đầu.
"Chả trách Lục Tập không chịu nói ra hung thủ, chuyện gì đã xảy ra?"
Tôi không muốn nói.
Bạn cùng phòng không hỏi thêm nữa.
Sáng đưa tiền qua, chiều Lục Tập đã chặn tôi ở sân vận động, kéo tôi đến chỗ vắng.
"Em nhất định phải tính toán rạ/ch ròi với anh sao? Thật sự muốn chia tay?" Anh gi/ận dữ nói.
Lần đầu yêu đã gặp chuyện này, đầu óc tôi rối bời, tự bản thân cũng không rõ tình hình.
Tôi hỏi anh: "Vậy anh có nguyện làm bot vì em không?"
Lục Tập ch/ửi thề một câu.
Tôi nhìn liền hiểu anh không muốn.
Trong lòng bốc lửa.
Đã đàm phán không thông, hà tất lãng phí thời gian?
Tôi xoa xoa thái dương: "Chúng ta không hợp nhau, chia tay thôi."
Lục Tập đột nhiên sững sờ, một lúc lâu mới nói: "Được, chia thì chia! Đừng tưởng ông đây là đồ liếm gót, sẽ quỵ lụy theo em!"