Nhìn thấy Du tò mò, Vô Song tai Du.
- thú thổ hệ cấp hai!
Lục Du chằm vào thú phi hành cấp nếu Sĩ cửu trọng phải, căn bản phần thắng, nghĩ Tông còn nuôi thú riêng cho đại đại phái.
Cạc cạc...
Hai thú quảng trường rộng rãi, hai cánh thu liễm rộng mấy mét, hai mét, đám người Độc Lan, khỏi thú, cạnh đại gia tộc.
- Bái kiến chấp sự.
Các đại gia tộc hành lễ.
Độc tới, Du gật chào.
- Đã đủ rồi, ta xuất phát thôi.
Bạch chằm vào ra.
- Lần phiền toái lão.
Lục Đông ra.
- Chuyện phiền toái làm việc cho trách ta.
Bạch cười cười, nói:
- Hạo, Hổ, Diệu, Độc Lan, Thúy Ngọc, cùng một ta, Lương, Vô Song, ba người bốn chấp sự chung nhau, ta cùng lên đường.
- Vâng, lão.
Lục Vô Song, Lương, Mạn ba người đáp, bốn chấp sự.
- Chúng ta thôi, nhanh chóng trong thể hoãn thời gian.
Bạch ra, trong miệng phát ra tiếng "Ô".
Hai cánh khí lưu to sinh ra, mấy người chung quanh hiếu kỳ một chút bị khí lưu làm ngã đất.
Hai khổng lồ bốn mét, cánh ngang đầu, hai cánh mang theo khí lưu to lớn.
Sưu sưu...
Bốn chấp sự Tông Vô Song, Lương ba người tụ khí quanh chân, người lên Thứu.
- Đi thôi.
Bạch rơi vào Thứu, bốn mét mà chuyện nhỏ.
Nhưng mà bốn mét Sĩ bình mà thì hơi khó khăn, khí tụ tập quanh người Hổ, ảnh hắn mũi điểm đất đạp lên Thứu.
Dương Diệu cam lòng phía khí chuyển quanh thể, mang theo hào quang bóng rơi lên Thứu.
Tần biết thi triển th/ủ đo/ạn gì, hào quang bao phủ quanh lên Thứu.
- ta lên đi.
Độc Du ra, mũi điểm một đạo khí kình ảnh xoay tròn lên Thứu.
Nha Thúy Ngọc khẽ gật hào quang ngời bao phủ quanh thể lăng rơi vào Thứu, thấy một này, Du than, nghĩ nha Thúy Ngọc thực mạnh thế, còn Độc Lan.
- Mẫu thân, con đi.
Lục Du quay mẫu một Tiểu ra:
- Tiểu Bạch, chiếu cố mẫu ta.
- tử, ta nhất định hảo hảo chiếu cố phu nhân.
Lục Tiểu nói.
Lục Du khẽ gật đầu, chần chờ, vận dụng khí, hai điểm dưới mượn xung hình xoay tròn lên cao, rơi vào Thứu.
- Chúng ta đi.
Bạch nhỏ một tiếng.
Cạc cạc...
Hai kêu to một tiếng, cánh phía cao, mọi người đưa mắt xuống, một lát sau đã quảng trường đã biến mất.
Lục Du từ trung xuống, thấy ảnh mẫu mơ hồi biến mất thấy nghĩ trong lòng, mình mau chóng thành cường giả để quay về.
Ngồi thú, làm cho Du lo nếu té phiền toái lớn, ngàn mét.
- Tất cả mọi người hiện tại tuy thành Tông, phú tệ, nhưng mà đến Tông thì cố gắng Tông phú cao, dựa vào phú thực tìm được hội được trong dưỡng.
Bạch ra.
- ta bao lâu đến Tông.
Độc hỏi.
- tháng rưỡi, đến đó trong từ trong chọn ra mười người thành bỏ hội này, chờ ba năm sau hội khác, mỗi một hai hội, thể thành hay không, nhờ vào cố gắng được.
Bạch nói.
- Trưởng bình nhau?
Lục Du Tông, Du thấy biệt lớn.
- Ngươi vậy mà biết bình thế sao?
Bạch ra vẻ kinh ngạc, nói:
- Xem ra ai a.
Nghe được Du Hổ kh/inh thị Diệu cùng kinh ngạc.
Lục Du khẽ lắc đầu, gia người chuyện mình trước Vô Song rõ ràng.
Bạch Du ra:
- Trong Tông, bình nhiều, ít, muốn thành tiên phú người.
- Tuy bình trong Tông đạt được dưỡng so ngoài, nhưng mà vẫn bình Tông, cách xúc vũ kỹ pháp trọng yếu Tông, đó thừa Tông, mà thành thể được những này, nữa cần tu luyện, mỗi người do bảo, mỗi một địa dưới ta, mặt còn đạt được nhiều tốt, biệt thế thì thể tưởng tượng đến, phần bình thường, trừ tu luyện ra, muốn sống trong tông, cần làm việc, đãi ngộ giống truyền.
- Đệ thể được thừa thức Tông?
Lục Du xem hiểu lý do vì sao bình nhau thế, đây chẳng nghi ngờ người một nhà Tông, bình người ngoài mà thôi, sau khi thành thể thành nhân vật trọng yếu Tông, được dưỡng thế thì thể hiểu.