Noãn Nữ

Chương 1

20/06/2025 22:18

Trong tầng hầm tối om, chị gái tôi đang nằm nhai ngấu nghiến chiếc đầu lợn nướng chảy mỡ.

Chị ăn ngon lành, đến mức dầu mỡ chảy từ cằm nhỏ tong tong xuống đất.

Tôi nuốt nước bọt ừng ực:

“Chị ơi, em gh/en tị với chị thật đấy. Ngày nào cũng không phải làm gì, chỉ ăn rồi ngủ.”

Làng tôi nằm sâu trong núi, tách biệt hoàn toàn với thế giới bên ngoài.

Đồ ăn được phân phối theo kiểu tập thể.

Bất kể già trẻ gái trai, ai cũng phải xuống đồng làm việc.

Không làm thì khỏi ăn.

Có làm cũng chỉ được phát chút gạo lứt lấp bụng.

Nhưng chị tôi mỗi bữa đều là thịt cá đầy bàn.

Tôi gh/en tị đến phát đi/ên.

Tôi dán mắt nhìn chị, khó khăn nuốt nước bọt:

“Chị ơi... đầu heo ngon lắm hả? Ăn có ngon không chị?”

Tôi chưa từng được ăn thứ gì ngon như vậy.

Nhưng chị chẳng thèm để ý đến tôi.

Từ khi dọn xuống tầng hầm, chị cứ như con sói đói, ăn liên tục không ngừng.

"Bộp!"

Con mắt của đầu heo rơi xuống đất.

Tôi lập tức cúi người, nhanh tay nhặt lấy, bỏ vào túi áo.

“Trả lại đây!”

Không biết từ lúc nào mẹ đã xuống dưới tầng hầm.

Bà trừng mắt nhìn tôi, ngón tay như kìm sắt bấu lấy tay tôi:

“Mày là chó à?! Dám cư/ớp đồ ăn của chị mày? Muốn ch*t hả?!”

“Mẹ, cái đó là con nhặt được mà!”

Bàn tay tôi bị bẻ ra, bất lực nhìn con mắt heo b/éo ngậy bị mẹ lấy đi.

“Dù là đồ chị mày nhè ra, mày cũng không xứng ăn!”

Mẹ nhìn tôi như kẻ th/ù, nhưng lại quay sang chị với ánh mắt đầy dịu dàng:

“Con gái ngoan của mẹ, để mẹ xem hôm nay con có b/éo lên không nhé.”

Bà lấy thước dây, cẩn thận đo từng phần trên cơ thể chị từ chiều cao, bề rộng khuôn mặt, vòng ng/ực... đặc biệt là vòng eo.

Vừa đo, bà vừa lẩm bẩm:

“Con gái mẹ phát triển tốt như vậy, sau này chắc chắn sẽ đẻ được nhiều trứng.”

“Trứng…?”

Tôi không nhịn được hỏi:

“Mẹ, đẻ trứng là gì vậy?”

Mẹ lườm tôi:

“Chuyện không nên hỏi thì đừng hỏi. Từ giờ, mày cũng không phải ra đồng nữa. Ở nhà, hầu hạ chị mày cho tốt là được.”

Một tiếng sau, chị tôi đã ăn sạch nguyên cái đầu heo nhỏ.

Chị xoa bụng, nằm dài trên giường, ợ một cái dài sảng khoái:

“Mẹ, bụng con căng quá, con muốn ra ngoài hít chút không khí, đi dạo tiêu thực một tí.”

“Không được! Giờ con là hy vọng của cả làng, không thể để ai nhìn thấy.”

Mẹ vừa dỗ dành chị, vừa đo lại vòng eo:

“Ừm, tốt lắm, lại tăng thêm mười phân nữa rồi. Phải giữ phong độ nha.”

Sau đó, bà quay sang, t/át bốp vào mặt tôi một cái:

“Còn đứng đó làm gì? Không mau lau sạch dầu mỡ trên mặt với tay chị mày?!”

Tôi cắn ch/ặt môi.

Thật sự quá bất công.

Tôi với chị đều do mẹ sinh ra.

Sao chị lại được làm công chúa ngồi mát ăn bát vàng,

còn tôi lại trở thành nô lệ lau người cho chị?

Thật quá bất công!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Nuôi Dưỡng Chim Hoàng Yến

Chương 24
Tôi là chim hoàng yến được Phí Độ bao nuôi. Cậy mình là một Omega cấp thấp có tỷ lệ mang thai gần như bằng 0, tôi chơi bạo hơn bất cứ ai. Sau khi châm lửa. Tôi đeo tai và đuôi chó bằng lông xù, người mềm nhũn, dùng cằm cọ vào hắn, đôi môi đỏ mọng khẽ hé: “Phí Độ, em khó chịu quá.” “Đánh dấu em nhanh lên.” Phí Độ bị dụ dỗ đến phát điên. Một tay ôm eo tôi, đè tôi xuống bàn làm việc, giọng anh khàn đặc: “Bảo bối, sao em quyến rũ thế này?” “Sớm muộn gì chồng em cũng chết trên người em thôi.” Tôi nheo mắt lại, chẳng để tâm. Sau khi nghe tin Phí Độ sắp liên hôn, tôi dứt khoát ôm tiền bỏ trốn. Nhưng ai nói cho tôi biết… Không phải tôi là Omega cấp thấp ư? Vậy sao lại có thể mang thai được chứ?!
173.05 K
9 Ăn 2 Lương Chương 13
12 Vòng luẩn quẩn Chương 47

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Thanh Niên Trí Thức Tái Sinh, Tôi Để Chồng Giả Chết Trực Tiếp Chôn Cất

Chương 7
Năm 1978, vào ngày tôi và Cố Hưng Bang từ điểm thanh niên trí thức trở về thành phố, anh ấy qua đời vì nhồi máu cơ tim. Sau tuần đầu tiên, mẹ chồng mang về một cậu bé, nói rằng thời gian sinh của đứa trẻ này giống hệt thời gian chết của chồng tôi. Tôi nhìn thấy đứa trẻ, giữa đôi mắt và lông mày có vài điểm giống với chồng tôi. Tôi yêu quý Cố Ngọc Thần hết mực, để nuôi dưỡng anh ấy thành tài, tôi đã không lấy chồng suốt đời. Nhưng khi anh ấy tốt nghiệp đại học, được phân công vào nhà máy cán thép quốc doanh vào ngày đó, đã bức tử tôi một cách tàn nhẫn. Trong lúc tôi hấp hối, người chồng đáng lẽ đã chết hơn hai mươi năm của tôi. Cùng với Yến Nghi Hân, người từng cùng chúng tôi đi cắm đồng, xuất hiện: “Cảm ơn cậu đã giúp tôi nuôi con, còn dùng mối quan hệ gia đình để con tôi trở thành cán bộ. Mộ Dung, sau khi cậu chết, con tôi sẽ tổ chức tang lễ long trọng cho cậu.” Mở mắt lại, tôi đã trở về ngày tôi và chồng cùng nhận được thông báo trở về thành phố.
Hiện đại
Trọng Sinh
Nữ Cường
0
Mẹ Ma Chương 8
Khởi Đầu Chương 7