Khoảnh khắc trái tôi đ/ập thình thịch.
Tôi sợ hãi.
Bỏ tán lo/ạn.
Cuối cùng tôi nhận ra.
Tôi chính là kẻ mê nhan sắc đến tận xươ/ng tủy.
Nhìn khuôn thanh xinh đẹp của Giang Dữ.
Lập tức đ/ập lo/ạn nhịp, ngừng hoạt động, mất khả năng tư duy.
Có lẽ sẽ nghĩ đó là chuyện thường tình.
Nhưng thực ra không vậy.
Chuyện này rất nguy hiểm.
Vì thế, tôi bắt tránh Giang Dữ.
Thậm chí tôi còn xin đổi chỗ ngồi Lật Tử.
Giang Dữ thảo luận bài tập tôi.
Tôi nghiêm cảnh cáo.
"Cậu!"
"Cấm nói chuyện tôi!"
Cậu ngoan ngoãn gật đầu.
"Được thôi."
Nhưng chẳng bao lâu sau, tập đề đến tìm tôi.
"Tiểu Hạ, tớ xem bài này."
"Cấm nói chuyện!!"
"Xin lỗi, tớ mất."
......
Cứ lặp đi lặp như vậy.