Suốt cả buổi sáng, Tề Diễn cứ kỳ quặc làm sao.
Tôi đang rửa mặt bên bồn nước cạnh Tiểu Hắc. Anh ấy liền đẩy Tiểu Hắc ra, chen vào giữa tôi và Tiểu Hắc.
Tôi đứng cạnh Đinh Bạch phơi quần áo ngoài ban công. Anh ấy kéo Đinh Bạch đi, rồi chen vào giữa tôi và Đinh Bạch.
"Có chuyện gì sao?" Tôi hỏi anh ấy, anh lại lắc đầu.
"Không có gì, đông người dễ bị chen chúc thôi."
Rồi anh ấy cúi xuống nhìn tôi một cách khó hiểu: "Một số việc, tốt nhất là 1 với 1 thì hơn."
Ánh mắt anh dính dính khi nhìn tôi.
Thì ra vẫn đang nói về chuyện đ/á/nh mạt chược. Cuối cùng tôi cũng hiểu tại sao anh ấy không muốn gọi thêm hai người nữa!
Sáng sớm đi vệ sinh cá nhân mà anh ấy đã thấy chật chội rồi. Vậy mà bốn người cùng đ/á/nh mạt chược trên giường tôi thì chẳng phải chen chúc đến ch*t sao!
Đêm qua tôi thật sự quá nôn nóng muốn đ/á/nh mạt chược. Quên mất vấn đề không gian rồi!
Tôi đuổi theo Tề Diễn đang đi ăn sáng.
Trong căng tin, tôi đưa tay lau vệt sữa đậu nành còn sót trên môi anh: "Tối nay em ra ngoài ở với anh nhé! Thế nào?"
Tề Diễn ngẩn người, mặt đỏ ửng lên: "Đương nhiên là được..."
Tôi hào hứng nắm lấy tay anh: "Rủ cả Tiểu Hắc và Đinh Bạch nữa! Bốn đứa mình thuê một phòng khách sạn lớn đủ chỗ cho nhiều người!
"Khách sạn tuyệt biết bao! Không lo ồn ào làm phiền hàng xóm! Muốn chơi thế nào cũng được! Muốn hét thế nào cũng được! Muốn gào thế nào cũng được!"