Trình ra thực sự muốn tuyệt với mình, thế nên lại chặn đường lần nữa, mình c/ầu x/in hợp.

Anh khẩn khoản nài nỉ: suy nghĩ rất rồi, vẫn muốn chia em."

"Chúng từng có bao kỷ đẹp, lòng buông sao?"

"Lần này, chịu mình trước em, có thể đón lần nữa không?"

Tôi lười đôi co: "Trình có bạn trai mới rồi."

Trình sửng sốt: Dạ?"

Tôi đáp, bước vòng qua ta.

Anh hét lớn: mới chính với nhất. Khoảng cách giữa Dạ quá xa vời."

"Sao loại đại gia nhà giàu như có thể chân thành? Đến khi chơi chán, sẽ vứt bỏ thôi."

Tôi đầu ta, bình thản "Tôi sợ chia tay."

"Nếu thực sự như chỉ xứng đáng để thôi."

"Tôi chơi được, cũng buông được."

Tối hôm đó, Dạ tôi, nói với giọng uất ức: "Em đừng nghe nói bậy."

"Cả q/uỷ bọn chỉ chọn một để yêu. Em bỏ anh, sẽ đ/au đớn trong kỳ đói khát, lòng hả?"

Tôi lòng chút nào. Tôi xoa đầu hắn: phản bội, sẽ bỏ rơi."

Lăng Dạ gật giả vờ rên rỉ trong lòng tôi.

Dòng bình luận lập tức sôi động:

‘Thiếu gia cảm giác an toàn đúng rồi! Một khi q/uỷ chọn thương, mọi kỳ đói này đều phải thuộc vào duy nhất ấy, đ/au đến phát đi/ên.’

‘Nhìn nam như kẻ yếu nhưng thực ra gia cả sinh mệnh cho đối rồi’

Tôi gi/ật mình, dám tin Dạ lại sinh đến thế. Bình thường lạnh lùng mạn, như bá chủ trời sinh, bình thản xử lý mọi chuyện, nào còn bí mật động trời này.

Sau cùng định xăm tên Dạ người. Ngày đến tiệm xăm, nghe bạn Trình cũng bị đòi n/ợ đuổi đến tận trường.

Do trước đây thân thiết với Diệp Nam, bị liên khi Diệp Nam lấy danh nghĩa v/ay nặng lãi. chuyện này chẳng liên quan gì đến nữa.

Môi lên, tưởng tượng Dạ thấy hình xăm tên mình tôi. Không biết sẽ làm ra vẻ mặt gì nhỉ?

Vậy cũng đóng dấu ấn thuộc về mình rồi.

(Hết)

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm