Ngọc Vỡ - Phần 3 (Cuối)

Chương 52 (Tiếp phần 2)

22/04/2024 15:06

52.

Về Khương phủ, ta cho người đ/á/nh thức Khúc Anh, ta ngồi xổm xuống, dứt khoát hỏi nàng ta: “Cho ngươi hai cơ hội nói thật, ai đã đưa th/uốc cho ngươi? Ai đã ra lệnh cho ngươi hạ th/uốc ta?”

Nàng ta ở kinh thành không quyền không thế, không người thân thích, muốn tự mình có được lọ th/uốc mê không màu không mùi như vậy cũng không phải dễ dàng.

Khúc Anh vẫn còn chưa hiểu tình hình: “Th/uốc gì?”

Ta: “Ngươi vẫn còn một cơ hội.”

Nàng ta từ từ tỉnh lại, thận trọng trả lời từng câu: “Là… là ta đã hạ th/uốc ngươi. Vậy thì sao, ngươi lại không trúng kế?”

Ta đứng dậy, thờ ơ phân phó: “Kéo xuống, b/án cho thanh lâu thấp kém nhất. Chọn ra một người xinh đẹp hơn đền bù cho tên quan nhỏ đó.”

Hạ nhân nhận lệnh, dường như Khúc Anh không nghĩ rằng ta lại dứt khoát xử lý như vậy, cuối cùng nàng ta hoảng lo/ạn mà nói: “Đừng, ta nói, ta nói cho ngươi biết là ai muốn làm hại ngươi!”

Ta không có hứng thú: “Bịt miệng nàng ta lại.”

Khúc Anh bị bịt miệng, đến c/ầu x/in cũng không thể làm được, bị người khác đưa đi.

Ta phái người đi điều tra về những người mà nàng ta tiếp xúc gần đây, tra đến Thịnh Vương, hơn nữa còn tra ra, nàng ta coi thường tên quan nhỏ kia, sớm đã cùng với Thịnh Vương ở bên nhau rồi.

Xem ra Thịnh Vương có lẽ đã hứa với nàng ta điều gì đó, có thể là sau khi thành công sẽ giữ nàng ta lại trong phủ làm thiếp, vậy nên nàng ta mới thử ra tay trước khi rời kinh.

Ta cảm thấy gh/ê t/ởm.

Phái người tới chỗ Thịnh Vương nhả ra một chút tin tức, nói rằng không biết vì lý do gì mà Khúc Anh đã trôi giạt tới thanh lâu.

Quả nhiên Thịnh Vương đã tới đó xem nàng ta, nhưng gã không chuộc nàng ta ra, chỉ là tới cảnh cáo nàng ta không được phép nói ra qu/an h/ệ của hai người.

Sau đó ra khỏi cửa, thì bắt gặp Thịnh Vương phi nhận được tin đã tới để bắt người.

Cơ thể của Thịnh Vương phi to lớn, ấn vài cái đã khiến Thịnh Vương g/ãy vài cái xươ/ng, nàng ta còn tức gi/ận tới mức ở ngay giữa phố mà đ/á/nh Thịnh Vương một trận.

Thịnh Vương được khiêng trở về trước ánh mắt của tất cả mọi người.

Ta ở tửu lâu thưởng thức một chén trà, ẩn giấu công và danh.

Ta ngẩng đầu, nhìn thấy Dung Vọng ở đối diện cửa sổ, hắn nhìn ta mà mỉm cười dịu dàng.

Thực ra Thịnh Vương phi không phải do ta mời đến, ta chỉ muốn phái người tới ở một bên nghe cuộc nói chuyện của họ, chứng thực một chút phỏng đoán ban đầu của ta.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thân Nhập Cuộc, Đôi Bên Chìm Đắm

Chương 17
Tôi và em gái là con dâu nuôi từ bé mà ông trùm Cảng Thành chọn cho hai người con trai của ông ta. Tôi đi theo nhị thiếu gia hiền hòa, lễ độ; còn em gái tôi thì đi theo đại thiếu gia - kẻ nổi tiếng b/ạo ngược và trăng hoa. 20 năm ở bên cạnh, tôi chắn cho nhị thiếu gia mười chín lần nguy hiểm đến tính mạng, những v/ết thư/ơng nhỏ thì kể không xuể. Chỉ cần anh lên tiếng, dù là dao núi hay biển lửa, tôi cũng lao vào không hề chớp mắt. Anh thích sự trung thành của tôi, nhưng chưa từng để tôi phục vụ hay đến quá gần. Tôi cứ nghĩ anh gh//ét những vết sẹ/o đầy trên người tôi, nên chưa bao giờ dám vượt ranh giới. Rồi một vụ t/ai nạ//n giao thông xảy ra, đại thiếu gia ch//ết cháy trong biển lửa. Đêm tôi đến giữ linh, tận mắt nhìn thấy nhị thiếu gia ôm lấy em gái tôi – toàn thân đều là vết thương và thành kính hôn lên từng vết s/ẹo của cô ấy. “Những năm qua em chịu khổ rồi. Cuối cùng anh cũng có thể đường đường chính chính ở bên em.” Thì ra, người anh luôn giữ mình vì… là em gái tôi. Đêm ấy, anh nhìn tôi và nói: “Em ấy đã bị anh cả tr/a t//ấn lâu như vậy rồi, làm sao có thể để em ấy giữ tiết thờ chồng nữa? Em làm thay đi. Nhiệm vụ này còn dễ hơn mấy lần em suýt ch//ết trước đây, đúng không?” Tôi đồng ý. Xem như đây là lần cuối cùng tôi tuân lệnh anh. Không ngờ, ngay ngày thứ hai tôi “giữ lễ quả phụ”… đại thiếu gia lại trở về.
12.49 K
2 Vòng luẩn quẩn Chương 47
5 Ăn 2 Lương Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm