Kỳ nghỉ dài vô tận của Beta

Chương 11

28/07/2025 17:06

Sao lại không coi là một kiểu đường khác nhưng chung đích đến?

Cận Khoát ngả người ra ghế xe, thở gấp một cách đầy mê hoặc.

Tôi từ con trâu ngựa biến thành thỏ ngọc, cần mẫn giã th/uốc. Xèo, sao th/uốc này mãi chẳng thấy hết vậy. Lòng tôi dấy lên nỗi sợ, đừng nói ba mươi phút, ba tiếng chưa chắc xong, lẽ nào phải giã đến sáng mất thôi...

Anh hích vào lòng bàn tay tôi: "Đã có ai nói với em, em rất thơm chưa?"

"Ông chủ, em không có chất dẫn dụ đâu."

Anh lặp lại bất chấp: "Rất thơm."

… Kỳ mẫn cảm thật đ/áng s/ợ, tính tình thay đổi đã là nhẹ, đơn giản là sụp đổ hình tượng.

Tôi tiếp tục cần mẫn giã th/uốc, giã nhỏ 40, giã to 80.

Thấy anh còn định lải nhải, tôi nhanh miệng ngắt lời: "Là mùi th/uốc lá đúng không? Muốn điếu không?"

"... Eo cũng thật nhỏ. Muốn ôm."

------

Nghe người ta nói chút đi!

Mặt đối mặt bị anh ôm ch/ặt, hai tay kẹp giữa hai bụng, cử động không xong, rút ra cũng không được. Thôi, đúng dịp nghỉ ngơi.

Nhưng không khí và vòng tay thế này, quá thích hợp để lơ đễnh. Thế là tôi chợt nhớ, thật ra thì có đấy. Đã có người nói, dù không có chất dẫn dụ, tôi vẫn thơm.

Là mẹ tôi. Bà đặt tên này cho tôi, chắc hy vọng phần đời còn lại của tôi nhàn nhã thoải mái, nào ngờ lại phân hóa thành Beta, trở thành một con ngựa trâu xã hội tầm thường bận rộn. Bận đến mức, ngay cả lần cuối của gặp bà cũng không kịp về.

Công ty cũ họp không cho mang điện thoại, tôi bỏ lỡ cuộc gọi từ bệ/nh viện, lúc ấy quản lý miệng nói lời an ủi nhưng mặt chẳng chút thương cảm: "Việc đã thế rồi, em có về cũng vô ích, làm nốt việc hôm nay đi."

Bà vất vả cả đời, chưa kịp dọn vào ngôi nhà tôi m/ua sẵn để bà nhàn nhã hưởng phúc. N/ợ nhà còn 20 năm, nhưng tôi không còn mẹ nữa.

Tôi úp mặt vào vai anh, giọng nghẹn ngào: "Em muốn xuống hút điếu th/uốc."

Tay Cận Khoát không biết từ lúc nào đã từ eo lưng sờ đến lưng. Vỗ nhẹ nhẹ.

"Không có th/uốc, hôn được không?"

Muốn cười, làm sao giống nhau được. Dopamine đ/á/nh không lại nicotine. Nhưng khi tôi ngẩng đầu, nhìn vào đáy mắt anh giữa bóng tối mờ ảo, mọi lời định nói đều tan biến.

Hành động thay cho câu trả lời.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Linh Sam Sau Cơn Mưa

Chương 13
Năm 10 tuổi, tôi bị thương ở tuyến thể khi bảo vệ bạn thời thơ ấu và trở thành một Beta. Từ đó, mỗi lần người khác chế giễu tôi, Alpha ấy lại đánh họ một trận. Nhưng rồi, tôi bắt gặp cậu ta cùng bạn bè chê bai tôi: "Một Beta tầm thường sao xứng đứng cạnh tôi?" "Vết sẹo sau gáy cậu ta nhìn mà thấy buồn nôn." Tôi lặng lẽ rút lui, hủy bỏ hôn ước theo ý cậu ta. Sau này, tôi thi đậu vào Học viện Y liên minh, trở thành bác sĩ quân y được chủ tịch liên minh trao huân chương chiến công. Ngày gặp lại, tôi bị bọn cướp bắt giữ, chúng tiêm thuốc lậu khiến tôi phân hóa thành Omega. Bạn thời thơ ấu dựa vào hôn ước cũ mà muốn đánh dấu tôi, nhưng đã bị tướng quân chặn lại. Cậu ta gục ngã trước áp lực từ Alpha cấp S, vẫn cố gào thét: “Hồi Hồi là vợ tôi, không ai được đưa cậu ấy đi." Người đàn ông ôm tôi, nhếch môi nói: "Cậu hối hận cũng muộn rồi."
657
4 Vận Đào Hoa Chương 20
8 Chạy Trốn Chương 17
10 Là Beta Thì Sao Chương 12

Mới cập nhật

Xem thêm