Tần Mặc hai ch/ặt mông, đầu lại gầm gừ với tôi: “Tần Dục, dám! Không sợ mách bố sao?”
Tôi khẩy, châm th/uốc. Hít hai hơi rồi bóp Mặc nâng hắn lên. khói hắn, nhìn hắn ho sặc sụa rồi mới nói: “Cứ đi đi. Bố biết mấy bẩn của bênh nữa không?”
Tần Mặc tức đuôi.
Hắn im thin thít nằm dưới Tôi vung hắn một cái thật mạnh: “Ch*t rồi à? mở mồm nói không?”
Tần Mặc “Đừng đ/á/nh em!’
“Vậy từ nay thuê bẻ nữa không?”
Hắn lựng giọng vẫn vênh váo: “Anh phải gay thuê trăm cũng vô dụng. Hay là... Dục, sợ đã rồi đúng không?”
Tôi nhếch mép, nạt hắn: “Ừ sao? Giờ thấy đàn ông là đ/è. đâu một ngày nào đó lại leo lên giường em, làm tan nát thịt.”
Tôi cảm nhận được cơ thể Mặc đờ. Thôi trêu thằng nhóc ngốc làm gì cho mệt.
Tôi dậy chỉnh lại áo, nhạt nói: “Lần sau đừng làm vớ vẩn nữa.”
Hắn nhìn tôi, giọng khàn khàn: “Em cứ làm sao?”
Tôi nhướng mày. Lợn sợ nước sôi à? Quả nhiên là chọc gi/ận tôi.
Tôi bước tới vung thêm nữa hắn. Mặc tía tai gào thét: “Tần Dục!”
“Anh đi/ếc. Hét cái gì?”
Tôi phẩy tàn th/uốc, nghiêm giọng: “Tần Mặc, nếu trêu anh, sẽ dùng đủ loại dụng đ/á/nh cho vù lên. Chắc đâu.”
Dọa thản nhiên mở cửa, đụng bố đang ngác: “Con làm gì đi từ phòng trai ra thế?”
Chưa kịp đáp, Mặc đã khỏi giường như khỉ, chui lòng bố: “Bố ơi, con!”