Dịch: Hàn Long - nhóm dịch: HTP
Vài sau, bên phòng đan Thuần, n/ổ vang ra, mày ủ rũ bước ngoài.
“Kinh nghiệm giai đan dược sai biệt nhưng giai đan dược tại khó vậy...” Giọng buồn vang nay, trừ hành chính Thảo mộc túi phí gần còn. giai linh dược, nhưng độ khó tăng gấp đôi, coi tỉ mỉ ngừng thất bại.
Mỗi vấn đề, xuất vấn hơn nữa.
Giờ phút than thở Luyện các, ngẩng bên Luyện dược các ít khoanh Những tốp tốp ba nhau, khoảng hơn người, phần lớn trẻ tuổi lạ mặt.
Có g/ầy, đua sắc đẹp, các loại bộ có. đám oanh yến yến. Sau vừa đôi đẹp lên.
Bên cạnh các trưởng bối kèm. Những trưởng bối hỉ, vàng dậy, đám vù vù ào ào, thẳng đến Thuần.
“Dừng lại. Các ngươi... muốn gì?” trợn há mồm, chút sao, bản năng lùi vài bước.
“Bạch hữu, phu Triệu Hải. Triệu Nhất Đa cháu ta. Hặc hặc, niên anh hùng, quả tuấn tú lịch sự!”
“Bạch nhân long phượng a, oai phi phàm. Nhìn qua chính côn bằng mây, tương lai lượng. Khục khục, phu Tôn Vân Sơn, Tôn ta. Bên cạnh ít để sai khiến hay không?”
“Bạch hữu, phu Chu Thiên. Ta vừa khí khái hào đ/ập mặt, giống bá chủ tương lai giới đông mạch ta. Chúng thân a. bên cạnh các minh châu quý giá Chu ta...”
Vô số thanh, cái cái trước ra. to mắt, nữa lùi sau, lâu nghe ra, đến đưa nữ...
Hắn nguyên nhân sao. Nhìn gái chút xinh đẹp, phù hợp thẩm phút mình, bộ dạng tựa sẽ bọn thêm cảnh giác.
Nhưng khéo đưa phút trên lộ suy lòng, lộ tươi cười, vài câu chịu trách nhiệm đến tộc, thủ thời dứt ra.
Hắn kịp ở. Dọc con đường gặp ít đường hắn. Từng nhau đưa tiễn nữ, tống xuất nguyên, đưa số tốt.
“Xảy sự gì! Chẳng bọn điều tra tiên tiên nhân khó lường gì dó? Chẳng phải bình thường. thiên lai lịch? Trời ạ, việc chính dần dần rồi, ngợi lung tung đường chạy vội. tới đám các vây quanh. đám lộ ánh khát vọng, tựa chỉ cần muốn cái gì được!
Nhất gái cái này, bộ vây lấy Thuần, nhau th/ù, cái, xô chút.
Nhìn thế, da run lên, vây bên bốn luận đụng bên cả. chí giác phục kéo hết rồi. Đúng khiếp vía, hừ đằng xa Chỉ muội, tròng trợn trừng, gương sưng xỉa, thở phì phì đến, cấu x/é tử.
“Tránh ra, ra.”
“Các cái gì đó. Nơi Hương Vân Sơn Tông, các muội này, e dè nữa hay không. Đều ra, nữa, g/ầy cây đậu, đến náo nhiệt cái gì. nữa, b/éo heo nái vậy, Giọng gi/ận, đem gái vờn ra.
Nàng đấy, ràng bé nhỏ, nhưng tựa tận khí lực. Ở cuộc xung đột này, gái kia mặc thi nhau nạnh, bộ dạng cay đ/ộc, chanh chua, nơi công kích yếu hại.
Bạch thừa cơ thủ thời trốn sân, xuống h/oảng s/ợ phục ràng nới lỏng rồi.
“Thật đ/áng s/ợ!” hít hơi, lòng vẫn sợ hãi, ngẩng cửa. cửa vào, khẩu bầy tử, kháng hơn người.
Đến cuối phụ trách kia nổi nữa, khuyên bảo mọi ra. gần hướng ôm quyền, tới bái phỏng.
Cho đến tận hoàng hôn, cửa yên tĩnh lại. xa lại, ít các trực khoanh xuống chờ đằng xa.
Những đến phương thức, th/ủ chính Có lưu này, sẽ tới đuổi đi.
Bạch sự gì xảy ra. Thấy cửa yên tĩnh, nắm lấy kéo đến.
Hầu nhưng giờ phút nắm khuôn đỏ rần, chỉ cái choáng váng, nhu thuận thuận ý Thuần, kéo tới bên người.
“Tiểu... ca ca, đây người, muốn gì...” thấp giọng, thanh muỗi kêu.
“A?” sờ. bộ vỗ cái gương muội. Thấy vẫn bình thường, vỗ thêm cái.
“Ngươi vậy?”
Hầu bừng tỉnh, x/ấu hổ cước, vừa rồi hiểu lầm. Nàng ném ngọc giản, rồi vàng chạy ngoài.
Thấy chạy đi, chút hiểu sao. đưa ngọc giản lưu lại, đem linh thức đảo trợn to, cẩn thận lại. Sau sân, hít hơi.
“Vinh tộc...”
Ngọc giản Vân bảo đưa tới. Có vài gã sự miệng, đem tiền căn hậu quả cái thân phận vinh đệ tới hấp dẫn bộ ra. Cuối mờ mịt câu, bọn khát khao lớn hậu nhân huyết mạch Thuần, vọng.... nhân huyết mạch gia.
Bạch nhớ tới bộ trước, sờ sờ cái ánh chậm rãi lộ hào quang. Sự chú ý phải muội, tới việc chính thiên hảo sự!
“Không đến a... Ta tưởng rằng ban thưởng thứ dụng, chỉ thân phận sư đệ sẽ khiến ngạo quần hùng. tới cái thân phận đệ vinh thèm để lòng này, ràng bên chí cao thượng thế!” liếm trái phanh nhảy lên.
“Tùy ý lựa bộ nguyên... Có vọng Trường Sinh a!” hắc hào hơn. buồn rầu việc giai linh dược tiêu quá lớn, bản thân đỡ nổi. Mà trước nhau người, muốn gì ấy.
“Đáng tiếc a. Nếu bộ tốt rồi...” thào nhỏ, bỗng lóe linh quang.
“Đúng vậy, cái gì lấy hết bộ đây!” ho tiếng, phòng. đêm nghỉ suy việc này. Đến sớm hôm sau, tinh phấn chấn, vàng giường. Đến cửa chính sân, các chờ cửa sớm.
“Bạch hữu...”
“Bái hữu. Tại hạ thay đến đây thăm hỏi...”
Mọi thi nhau miệng, thanh số. hất vung áo lên.
“Được rồi, nhà đến, chuyện gì từ tủm tỉm miệng, ý chỉ nhà. Lập gã phụ trách kia hỉ, bên vàng đến.
Không bao lâu, gã kia đi, gần sắc chút lo lo mất. Những bốn lo tin tộc.
Cứ vậy, nhà Thời dần nhà rồi đến nhà. đến qua hơi hơn chân.
Một cái cự tuyệt nhà phải cân nhắc, việc quá lớn, cần phải suy Về phần cái lễ gặp cự tuyệt.
“Bạch đến chính, thẳng. Nếu quyết qu/an h/ệ thông quý hay không, sự tốt để thu lễ này.” Đối cái đến bái phỏng, trả vậy.
Nhưng vậy, ng/u sự cầm lễ về. đám khách khí lên, thành thân bằng hữu. miễn cưỡng nhận lấy.
Những phải ng/u dốt, suy qua hắn. thực qua các nhà rồi lựa nhà hợp nhất.
Tuy việc nằm dự liệu. Bọn sợ lễ, sợ chính cái lựa lữ này. vậy, hôm sau, chẳng tới ít đi, ngược chí ít chân, đưa tộc, cần phải thành dù ấm giường chỉ cần huyết mạch thừa nhận được.
Mà đến bái phỏng Thuần, nhà đua so sánh nhau. phần lễ gặp thu lấy Đến cuối coi muốn cự tuyệt, phương rằng thường bọn họ.
“Được rồi, sao.” liên nhận quà tám chính việc sớm cửa liền hình ảnh đám đó chờ đợi.
Cho đến ba sớm, vừa cửa, chính sửng sốt. Ngoài cửa ngẩng xa, thế.
Chỉ mấy con chim phượng ngũ sắc ưu nhã lươn xa xa. Những con chim phượng sủng Chu trưởng yêu quý, thường vẫn thường vờn Hương Vân Sơn, sớm sẽ múa thành bầy, xinh đẹp, ít đệ hâm m/ộ.
Bạch dụi dụi con mắt, cửa đúng, nữa, nhưng vẫn thế. Đến gi/ật tỉnh lại.
“Đã xảy chuyện gì?” vàng ra, nhờ Vân nghe ngóng, nhận đáp án.
“Đêm qua xuống pháp chỉ. lấy thân phận sư huynh thông cáo các chân... Nói sư vòng trăm lựa lữ. vậy... Mọi đắc chỉ đi.” Vân thở dài, Thuần.
Bạch sửng sốt, lòng khuất.
“Đây hủy nhân duyên a...”
Hầu Vân khóc cười. Sau đó giống nhớ cái gì, sắc bỗng nên ngưng trọng, chậm rãi miệng.
“Tiểu Thuần, nghe bằng Phong Sơn xảy ít mâu thuẫn? Tiền sao, sẽ chấp nhận lý, nhưng đơn giản!”
“Có cái gì đơn giản? vế lớn hơn sao?” Hôm năm, hiểu phương thức bồi dưỡng đệ rồi. phương hướng, vũ đệ trợ giúp, cạnh nhau, nhưng nghiêm cấm tàn đồng môn. Có tắc lý chung, trưởng các phong các tọa hiệp trợ lý, Chấp Pháp đường dùng để răn đe, kh/ống ch/ế cục.
Mà bờ gộp tới hơn vạn người, nên đươc tỉ mỉ tới được. nhau xung đột, chí sinh đắn, căn bản được. thưởng ph/ạt phân minh, quá giới sẽ trách ph/ạt nghiêm!
Bạch công, cộng thêm thảo mộc tạo nghệ cường hãn. Những thứ trọng, nhưng sẽ bên cạnh chiếu cố giống chí khiêu khích hắn, nhảy cản... đệ đãi ngộ vậy. Dù hay Thuần, thế.
Vì cái tên qua mặc dù cuồ/ng vọng, thiên lớn. chí gã đệ đệ cam tình nguyện gã chủ. vẫn để ý tới.
Hầu Vân chút rồi nói.
“Thượng chí khí rộng lớn, mục tiêu sách thừa thuyết, thủy vẫn áp vi đột phá, muốn đến biệt và giữa thiên tầng tám bờ bắc, lấy thân phận đệ khiến vọng sách thừa. sớm hành tấn chức rồi. Dù đạt đến tầng đa phần thành công hoàn thành thành đệ môn.”
“Như muốn thành sách thừa? Ta nghe Hứa Tài Chu Tâm Kỳ, Lữ lỗi truy cầu vậy.” khẽ gi/ật mình.
“Danh sách thừa mặc dù cấp bậc đệ vinh ngươi, nhưng cái ta. khác, thống, cái lý trông coi cái cao địa ngừng nỗ tích lũy!
Dưới tầng ba tạp dưới tầng tám đệ môn. Khi đến tầng tám luyện, thành công tấn chức đệ môn.
Nếu Trúc thành trưởng lão, chí vọng thành tọa các Nếu giáp đột phá thành cường giả Đan chính Thái trưởng lão, thủ hộ, lý môn. Mà thứ bộ thứ nhất.
Còn thứ hai, chính sách thừa!
Chỉ phương pháp bên sách thừa... giáp đột phá thành Đan, liền liệt đó, địa siêu nhiên, đột phá trí đạt nguyên khổng lồ...chính tình chính thức! Nếu đệ nhân thiên chiến, trợ giúp việc sách thừa. Cụ ràng nhưng nói!
Chẳng qua thành Đan giáp sự quá khó Ở trước, vọng chính tọa Lý Hậu. nhân trọng thị!” Vân lộ chờ mong. Bởi gã nhân nên tin tức, Thuần.
Bạch hít ngụm khí. Đây tiên nghe sách thừa. Lời hiểu ràng thêm môn. Sau lâu, vẫn suy cái vấn này.
“Danh sách thừa sao?”