Kinh Hồng Nhất Diện

Chương 20. HOÀN

25/07/2024 11:03

20.

Ta thả Thanh Nguyên ra, đóng cửa cung không gặp bất kỳ ai.

Mỗi đều tưới nước, phơi nắng cho có rễ.

Thỉnh thoảng cho nghe.

"Thích lủi thủi bước ngõ tối, không gối, đối với tuyệt vọng không chịu khóc một trận..."

"Thời An, thấy không?"

"Không vậy đổi bài khác."

"Bà đưa ra đầu làng, một mình bà đội cả trời nắng to, này là gió cuốn mây trôi đưa về làng..."

"Cái gì? Giống tiếng hú, thật kén chọn, đồ nam nhân ư hỏ ng, không bắt hát, phải từng nghe."

Ngày nào tự như vậy, ăn cơm khô, cười ngốc khô, thỉnh thoảng ôm nó vào lòng khóc.

Các tiểu tiên cung đều rất lo lắng cho tình trạng tinh thần của ta.

Ta an họ, ai không phát đi/ên? Ổn tinh thần được một khắc đã rất giỏi rồi.

Họ học theo, ngày cho nghe.

Chẳng bao lâu sau, tiếng vang vọng khắp nơi cung.

Cho đến một vị tiên phụ trách chăm sóc không nữa.

Giọng của như chim hoàng ly du dương, ôm đảo chạy đến ta.

Mang theo kích động, giọng hơi nghẹn ngào.

"Tiên tử, này, đã nảy mầm rồi."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm