"Vậy nên, muốn x/á/c nhận ai tr/ộm nước cậu?"

"Hehe, muốn nếm cơ..."

Tôi vội bịt lại. "Đồ ngốc, im miệng!"

Đợi khi quần lên ngay nghiêm túc hỏi tiếp:

"Rốt tại lại lén nước tôi?"

Mẹ nó, có biết mỗi lần nước to bố leo cầu thang vả thế nào không?!

Cậu ú ớ vài tiếng, chỉ vào hiệu buông ra.

Ngước đôi mắt chó con long lanh lên nhìn tỏ vẻ vô tội:

"Không phải lần nói, mùi thơm trên người nước à? Không tin đi à?"

Nhìn gương mặt đơn thuần ta, bắt đầu vấn lại trí nhớ.

Hình như… đúng là nói thế.

Bởi cứ liên tục thơm, suốt dính lấy tôi.

Hồi như bạch tuộc, lấy từ đầu chân, ngửi mông, phát đi/ên.

Tôi sức đẩy đầu ch/ặt vào người mình, cáu kỉnh hét lên:

"Nói bao nhiêu lần rồi, chỉ là mùi nước thôi! Không tin thì đi!"

Cậu lúc đó tiếc nuối buông ra, nói:

"Được rồi, vậy xem."

Trí nhớ ùa về.

Đệch! Đúng là thật!

Nhưng có ai như không?!

Trước tháng hết chai, bây giờ tốt lắm, tháng hết sạch chai.

Quan trọng vừa tr/ộm nước vừa tiếp tục lấy để ngửi!

Nghĩ đây, lại sa sầm mặt.

Sở thận giải thích tiếp:

"Hứa Dực, biết đấy, là sinh viên thể thao, phải thay quần áo nhiều."

Nói xong, đầu to cụp trông có vẻ… tủi thân.

Nhưng vẫn tức, trừng mắt nhìn.

Sở vội vàng dỗ:

"Hay là… m/ua lại cho cậu?"

Nghe cũng hợp lý.

Tôi vừa định gật đầu, nghe rụt rè hỏi tiếp:

"Hay gi/ận cậu? Không thì… cũng đ/è để nếm cậu?"

Nói xong, chưa kịp để ứng, lấy đặt lên đầu mình.

Giọng khẽ run, nhưng lại lộ chút hưng phấn:

"Cậu cũng ấn mạnh đi, nào!"

Ngay sau quỳ gối bắt đầu đưa tới thắt quần tôi.

Trong lòng bàn tay, cảm nhận mái tóc ngắn Từ, có chút… ngứa.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm