Không biết Tề Diễn gần đây chỉ đơn thuần không muốn nói chuyện với tôi, hay là hôm đó hôn tôi mà không s/ay rư/ợu, cảm thấy hôn nhầm người nên ngại ngùng.
Mấy ngày nay anh ấy chẳng thèm để ý đến tôi.
Mỗi lần tôi giả vờ như không có chuyện gì, tiếp tục ngồi lên đùi anh ấy, anh liền dùng tay chặn lưng tôi trước, hỏi mấy câu kỳ quặc: "Sao lại ngồi lên đùi anh? Không ngồi lên đùi người khác?"
Tôi chẳng biết trả lời thế nào.
Có lẽ vì anh ấy thơm?
Thấy tôi im lặng, anh ấy liền rút chân lại, không cho tôi cơ hội ngồi nữa.
Mấy ngày như vậy, toàn thân tôi bứt rứt khó chịu.
Trước đây ngày nào cũng ngồi lên đùi anh ấy, anh ấy đâu có ý kiến gì, dạo này không cho ngồi khổ sở ch*t đi được. Tề Diễn trước đây tuy lạnh lùng, nhưng đối với tôi rất tốt, tôi có ôm anh ấy thế nào anh ấy cũng không để bụng.
Tôi bắt đầu tìm chủ đề nói chuyện với anh ấy.
Dạo này ăn cơm hay lên lớp chúng tôi không đi chung, sau khi anh ấy về ký túc xá, tôi nhảy cẫng đến trước mặt anh ấy: "Nói cho anh một tin vui nhé!"
Tôi chọt chọt vào eo anh ấy, cười toe toét: "Trước đây anh không phải không muốn chơi bốn người sao!"
Tề Diễn ngồi trước bàn hơi nghiêng đầu.
Tôi tiếp tục: "Từ nay về sau em sẽ không ép anh chơi bốn người nữa đâu!"
Tai Tề Diễn khẽ động đậy. Anh ấy ngẩng mắt nhìn tôi, sắc mặt xúc động, vừa định nói gì đó với tôi.
Tôi lại nói: "Hôm qua em đã chơi với mấy đứa phòng bên cạnh rồi! Bốn người đấy!"
"Trần Dịch em!" Ghế kêu cót két, Tề Diễn bật dậy nắm lấy tay tôi: "Rốt cuộc em vẫn chơi. Thậm chí còn không có anh. Em không phải không muốn..."
"Em không muốn thật."
Tôi cảm giác anh ấy sắp tức đến n/ổ phổi, không dám nói gì thêm.
Hôm đó, trên bảng tỏ tình của trường, tôi lướt thấy bài đăng cầu c/ứu mới của thằng tiểu tam nam lần trước:
[Người mình thích vừa hôn người khác lại vừa ngủ với người khác, nhưng vẫn thường xuyên tìm mình. Được rồi... Tôi thực sự tức gi/ận, tôi không biết mình là tiểu tam nam, hay tiểu tứ, tiểu ngũ, tiểu lục, tiểu thất, tiểu bát nữa rồi.]
Bạn cùng phòng chủ bài đăng cũng trơ trẽn quá thể. Đây không phải bắt cá cả mẻ thì là gì!
Tôi bình luận: [Từ bỏ sớm đi! Loại tiểu tam nam kiểu này không sửa đổi được đâu!]
Đối phương trả lời rất nhanh: [Em ấy căn bản không quan tâm tôi, tôi sẽ không thèm để ý đến em ấy nữa.]
Tôi trả lời: [Chúc mừng cậu! Ngộ ra rồi!]
Tắt điện thoại, tôi nằm nhìn lên giường Tề Diễn.
Lần này anh ấy hoàn toàn không nói chuyện với tôi nữa. Tình trạng này kéo dài mấy ngày.
Miệng tôi nhịn được, nhưng cơ thể thì không. Trước đây tiếp xúc thân mật nhiều, giờ không dựa vào người anh ấy ngứa ngáy khắp người.
Rửa mặt, tôi cọ lưng anh ấy một cái rồi đi qua. Lấy điện thoại, tôi áp tay anh ấy một cái rồi cúi xuống. Chạy thể dục, tôi giả vờ vô tình ngã vào lòng anh ấy.
"Ôi, xin lỗi nhé."
Tề Diễn không động lòng. Anh ấy không những không nói chuyện với tôi, mà cũng chẳng nói nhiều với Tiểu Hắc và Đinh Bạch. Mấy ngày nay, anh ấy hoàn toàn trở lại thành Tề Diễn ít nói mà tôi gặp ngày đầu nhập học.
Nhưng hôm nay về ký túc xá, tôi lại thấy Tề Diễn ôm vai Tiểu Hắc và Đinh Bạch, cười nói vui vẻ.