8.
Tối hôm đó, tôi dọn hết đồ qua nhà Tạ Ninh ở. Thật ra tôi có đề nghị sẽ trả tiền thuê nhà nhưng anh ấy không chịu, hơn nữa còn rất vui phụ tôi dọn đồ đạc.
Tôi nhìn căn nhà đã ở ba năm, chẳng thấy lưu luyến gì, dù sao nơi đó chẳng có ký ức gì đáng nhớ cả.
Tạ Ninh nói, vốn lúc trước anh ấy và tôi có gặp nhau, còn rất thân thiết. Nhưng sau đó bị ảnh hưởng bởi cốt truyện, cả hai đều bị ép đi theo bánh xe kịch bản, ký ức của tôi về anh cũng bị làm mờ. May mắn sau đó Tạ Ninh tìm mọi cách phá vỡ vận mệnh, khiến bánh xe chệch đi một đường, tôi cũng thức tỉnh và nhớ lại mọi thứ. Bây giờ cốt truyện không còn ảnh hưởng đến chúng tôi nữa, chúng tôi trở thành cá thể tự do.
Tôi gom hết đồ đạc đi, chỉ nhắn cho Trần Lập vỏn vẹn vài dòng chia tay.
Tạ Ninh m/ua cho tôi một cây đàn piano đúng theo mẫu tôi thích, lại chủ động đưa đón tôi đi học nhạc. Ngày xưa ba mẹ tôi toàn tập trung vào anh trai, tôi chỉ có thể đứng một bên học lỏm, vì thế chỉ biết chút ít.
Cuộc sống tôi dần tốt lên.
Thiên phú đ/á/nh đàn của tôi phát huy rất nhanh, tôi lập một blog nhỏ chuyên đăng video đ/á/nh đàn chill chill, sau đó mở rộng dần sang mảng youtube, có được một lượt fan hâm m/ộ nhỏ, tôi bắt đầu phấn khởi chuyển sang học về sáng tác nhạc. Sau mỗi buổi học, Tạ Ninh sẽ đưa tôi đi dạo phố vào buổi tối, m/ua bánh kem socola và cùng nhau xem những bộ phim tôi thích. Anh ấy sẽ nấu cơm, sẽ tự tay móc len đan cho tôi đôi bao tay hay cái khăn quàng cổ, sẽ đưa tôi đi chơi khuây khỏa và ở bên tôi khi năm mới đến.
Tôi cảm nhận được niềm hạnh phúc chưa từng có.
Bởi vì từng bị bỏ rơi nhiều lần, vì thế tôi hơi e dè khi tiếp nhận mối qu/an h/ệ mới, sợ hãi quá khứ đen tối sẽ lặp lại. Nhưng Tạ Ninh cho tôi một cảm giác an toàn tuyệt đối, anh luôn nghĩ cho tôi, hiểu ý tôi, nắm rõ sở thích của tôi và nhớ kĩ những ngày kỉ niệm. Thậm chí dù vẫn chưa có tình yêu rõ ràng, Tạ Ninh vẫn giữ khoảng cách với người khác, đi đâu cũng đưa tôi theo, nói chuyện cũng toàn nói về tôi, trông mặt còn cười rất hạnh phúc.
Sau tám tháng ở cùng một nhà, tôi đồng ý lời tỏ tình từ Tạ Ninh.
Anh vui đến mức nhảy cẫng lên, ôm tôi quay một vòng. Chúng tôi ngại ngùng nắm tay, trao nhau nụ hôn ngây ngô và ôm nhau khi ngủ. Tạ Ninh là người tinh tế, anh ấy sẽ hỏi tôi có được phép không rồi mới dám ôm ấp sờ soạng, lúc hôn hay lên giường đều cẩn thận xem tôi có khó chịu hay không, sau cùng sẽ để tôi nằm trong lòng anh mà an tâm ngủ say.
Khi tôi đang hạnh phúc thì nghe tin Kỷ Niên và Trần Lập chia tay rồi.