Tôi lên xe của Cố Tinh Nguyên và cùng anh ta về nhà. Thật trùng hợp, hôm nay bố anh ta vắng nhà, nếu không chuyện xuống tầng hầm 3 chắc đã không thành. Điều này cũng chứng tỏ mẹ ruột anh ta chưa đến lúc tuyệt mệnh.
Trên đường, điện thoại Cố Tinh Nguyên liên tục réo vang. Gương mặt anh ta ngày càng đăm chiêu nhưng nhất quyết không nghe máy. Liếc màn hình, tôi thấy hiển thị cuộc gọi từ phía bố anh ta.
Toàn bộ người giúp việc đã bị Cố Tinh Nguyên đuổi ra ngoài khi phát hiện mẹ ruột - người được cho là đã qu/a đ/ời từ lâu - thực chất đang bị giam dưới tầng hầm 3. Hiện tại, anh ta không tin tưởng bất kỳ ai trong biệt thự này.
Những người giúp việc sau khi bị đuổi có lẽ đã báo tin với bố Cố Tinh Nguyên. Chưa tới nơi, từ xa tôi đã nhìn thấy một vùng khí đen ngưng tụ cuồn cuộn trên không. Đó là khí âm, mắt thường không thể nhìn thấy.
Tới gần hơn, bốn phương của biệt thự đều được bố trí trận nhãn, phong tỏa toàn bộ khuôn viên lẫn không phận bên trên khiến khí âm tích tụ lâu ngày không tan. Khí âm dưỡng h/ồn - có vẻ vụ này phức tạp hơn tôi tưởng.
Nghi vấn này được x/á/c nhận khi tôi tận mắt thấy tình trạng mẹ ruột Cố Tinh Nguyên dưới tầng hầm 3. Chưa bước xuống nơi đó, từng đợt gió lạnh đã luồn vào da thịt. Với người thường, cảm giác lạnh lẽo nơi tầng hầm sâu là điều dễ hiểu. Nhưng thực chất, sống lâu ngày trong nơi âm khí ngưng tụ sẽ khiến cơ thể nhiễm lạnh, nhẹ thì bệ/nh vặt triền miên, nặng thì tán gia bại sản.
Càng xuống sâu, khí âm càng đặc quánh như muốn dính ch/ặt vào da. May mắn tôi có linh lực hộ thể nên vô sự. Cố Tinh Nguyên bên cạnh không được như vậy, anh ta vô thức xoa xoa cánh tay cho đỡ lạnh. Sau khi dán cho anh ta tờ bùa hộ mệnh, anh ta mới hết run.
Cánh cửa tầng hầm 3 mở ra, bố cục bên trong hiện rõ. Vẻ mặt thoải mái của tôi lập tức trở nên nghiêm trọng.
Ngay giữa phòng treo lơ lửng một cỗ qu/an t/ài.
Cố Tinh Nguyên chỉ tay về phía ấy, quay sang tôi: "Đại sư, mẹ tôi nằm trong đó."