Vì tôi đã quyết định làm đàn em của Cố Tiêu nên tôi nhất định phải luôn đi theo anh ấy.
Anh ấy chơi bóng rổ, tôi liền m/ua nước đứng đợi sẵn ở ngoài sân, tay cầm quần áo và khăn của anh ấy, đợi anh ấy chơi xong thì đưa.
Anh ấy ăn cơm thì tôi sẽ chuẩn bị sẵn phần ăn cho anh ấy rồi ngồi ở nhà ăn đợi anh.
Quần áo bẩn anh ấy thay ra, tôi giúp anh bỏ vào máy giặt.
Chỉ có khoản giặt quần áo này là tôi gặp khó khăn.
Mẹ tôi dạy, quần l/ót không được giặt chung với quần áo, nhưng đây lại là quần l/ót của Cố Tiêu.
Tôi đành cắn răng ngồi giặt. Đã cháp nhận làm đàn em của anh ấy thì không thể lùi bước được.
Nhưng ngay khi tôi vừa ném quần l/ót vào chậu thì Lâm Ngụy đã đứng sau lưng tôi, anh ấy nhíu mày hỏi: "Đang giặt đồ của ai vậy?"
Tôi không ngờ anh ấy lại nhận ra, nhưng vì tôi ngại nên đành nói dối: "Của em."
Lâm Ngụy tỏ vẻ nghi ngờ: "Em đâu có mặc cỡ này, đây là của ai?"
Tôi vì gi/ận dữ lại ỷ có Cố Tiêu đứng sau nên đã đẩy anh ấy một cái: "Anh đừng có quản."
Ai ngờ Lâm Ngụy lại túm lấy tay tôi: "Sao anh ta lại bảo em giặt cái này? Em bị anh ta b/ắt n/ạt hả?”
Chúng tôi đang cãi nhau thì cửa phòng ký túc xá bỗng mở toang, Cố Tiêu đứng ở cửa, vẻ mặt không vui: "Đang làm cái gì vậy?"
Tôi mách với anh ấy: "Cố Tiêu, Lâm Ngụy bị kh/ùng, em giúp anh giặt quần l/ót, anh ấy..."
Tôi còn chưa kịp nói hết thì đã bị Cố Tiêu ngắt lời, anh ấy nhanh chóng đi tới, nhìn thấy đồ trong chậu của tôi thì bất lực thở dài: "Anh tự giặt được."
"Dạ." Tôi đứng trước bồn rửa mặt, gãi ngón tay, Cố Tiêu nhìn tôi một cái, xoa đầu tôi: "Không sao đâu, anh tự giặt được."
Tôi đi một bước thì ngoảnh lại ba lần. Sau khi bước ra khỏi phòng tắm giặt, tôi nghe thấy tiếng cãi nhau bên trong.
Lâm Ngụy hùng hổ nói Cố Tiêu đang b/ắt n/ạt tôi.
Cố Tiêu bác bỏ: "Tao không có."
"Sao lại không?" Giọng Lâm Ngụy càng lúc càng to, "Mày bảo em ấy đưa nước cho mày, còn bảo em ấy lấy cơm, giờ đến quần áo cũng bắt em ấy giặt, có phải còn muốn em ấy làm ấm giường cho mày đúng không!"
Bỗng nhiên tôi nghĩ, nếu Cố Tiêu không cho tôi giặt quần áo giúp anh ấy, liệu anh ấy có cảm thấy tôi vô dụng rồi không cần tôi nữa không?
Thế là tôi thò đầu vào cửa, hỏi nhỏ: "Vậy anh có cần em làm vậy không?"
Hai người trong phòng đều gi/ật mình, tôi lại hỏi một lần nữa, "Làm ấm giường, có cần nữa không?"
Cách nửa phòng giặt, tôi thấy cổ họng của Cố Tiêu lăn một cái.