Tôi chạy như bay làng, trong lòng h/oảng s/ợ thôi.
Ngôi làng đã bị lệ q/uỷ bằng m/áu, vợ Hồng đã ch*t, còn bản lĩnh tay với th* th/ể cả nương m/a đây?
Tôi khom lưng, lặng lẽ đến giấu x/á/c.
Một đứa bé trai đang vẽ bùa chú và dán ba th* th/ể kia một cách thành thạo.
Cậu chính Trương Huy trai của Hồng, năm mới sáu tuổi.
Tôi nhìn động tác thành thạo của cảm thấy vô cùng quen nhưng nhất thời lại được đã ở đâu.
Trương Huy dán xong tờ bùa chú cùng nhắm mắt lại ngồi khoanh chân, trong miệng lẩm gì đó.
Theo những lời nói, tờ hiện ngọn lửa.
Tôi qua sau lưng ta, lúc ý lao đến, bóp nát hai viên bi cùng.
Trương Huy dường như mặt sau lưng, nhanh chóng người, hai tay xuyên qua màn sương bóp lấy tim tôi.
Vào giây cùng của mạng sống, cảnh trước mắt tôi dường như chậm hơn.
Nhìn nụ cười á/c đ/ộc trẻ ở khuôn mặt của Trương Huy, tôi đã hiểu tất cả.
Cậu phải Trương Huy.
Dì Hồng cũng phải Hồng.
Bọn họ thương buôn muối hai trăm năm trước.
Thương buôn muối luyện ăn h/ồn phách chỉ hành muốn đoạt x/á/c.
Loại tà thuật thể khiến ông được cơ thể x/á/c thịt của người h/ệ m/áu mủ.
"Dì Hồng" bảo hành sinh đời sau phù hợp đoạt x/á/c.
"Dì Hồng" bảo trai hành biến cơ thể thành vật thích hợp đoạt x/á/c.
Mười trước, "dì Hồng" đã biết địch được nên đã lấy cơ thể của Trương Huy.