Tần Yến Lễ khẽ cười, đưa tay búng nhẹ vào trán tôi: “Cô ta thừa biết mình và bạn gái đã bị bắt gặp nhiều lần rồi. Tuần trước lại bị paparazzi chụp được đấy. Để đ/á/nh lạc hướng nên mới muốn tìm người tạo scandal.”

“Tôi có quá nhiều fan nên không tiện, nam phụ thứ hai thì đã kết hôn từ lâu, vậy chẳng phải chỉ còn mỗi cậu thôi sao? Fan của cậu không nhiều, tính cách cậu lại yếu mềm, sau này nếu có hậu quả thì chắc chắn sẽ do cậu gánh chịu.”

Tôi lúc này mới hiểu ra, chẳng trách Trương Xảo kỳ lạ thế, mới gặp vài lần đã không ngừng tỏ ra thân thiết với tôi.

“Giới giải trí khó lường lắm, cậu lăn lộn bao năm rồi mà chẳng tiến bộ chút nào vậy?”

Tần Yến Lễ thở dài, kéo tôi về phía đoàn phim.

“Văn Mặc, thực ra tôi luôn muốn biết, cậu đến với tôi là vì thích đàn ông, hay vì ở bên tôi rồi mới phát hiện mình thích đàn ông?”

Tôi lập tức gi/ật tay lại.

“Quan trọng lắm sao? Dù sao bây giờ chúng ta cũng đã chia tay rồi.”

“Tất nhiên là quan trọng. Nếu cậu là loại trước, tôi phải đề phòng đám đàn ông xung quanh. Còn nếu là loại sau, tôi phải đề phòng cả đàn ông lẫn phụ nữ.”

Nói rồi, Tần Yến Lễ bắt đầu càu nhàu.

“Tôi cũng khổ lắm, ngày ấy dốc hết tâm tư cho cậu, kết quả mới yêu chưa bao lâu đã bị cậu dứt tình sạch sẽ. Gặp lại thì cậu đã thành ngôi sao lớn, xung quanh toàn trai xinh gái đẹp. Tôi không cảnh giác thì bao giờ mới quay lại được với cậu?”

Nỗi nghẹn ngào chất chứa trong cổ họng, cuối cùng tôi chỉ thốt lên hai chữ: “Đồ đi/ên!”

Bị tôi ch/ửi, Tần Yến Lễ không gi/ận, chỉ lẽo đẽo theo sau tôi đi về phía trường quay.

Dù sau đó cậu ấy không quấy rầy nữa, nhưng không thể phủ nhận lời nói của cậu ấy đã khiến lòng tôi dậy sóng.

Rốt cuộc tôi thích cậu ấy vì cậu ấy là đàn ông, hay thích chính cậu ấy dù cậu ấy là đàn ông?

Ngày ấy, mẹ tôi cũng từng hỏi câu này.

Chỉ có điều lúc đó, bà gào thét đi/ên cuồ/ng.

Bà nh/ốt tôi trong phòng, một mình vật vã ở phòng khách, đ/ập phá tan hoang mọi thứ.

“Tại sao chứ Văn Mặc? Con trai mà con cũng yêu được sao?”

“Nó là con trai mà! Sao con có thể làm chuyện kinh t/ởm như thế?”

“Mẹ chắt chiu cho con ăn học, nhịn ăn nhịn mặc cho con đi học thêm, không phải để con cặp kè với đàn ông!”

Bố tôi mất sớm, một mình mẹ tôi tần tảo nuôi tôi khôn lớn.

Phát hiện tôi yêu Tần Yến Lễ, bà khóc lóc suốt 3 ngày 3 đêm.

Sau 3 ngày, bà như già đi cả chục tuổi.

Đứng trước cửa phòng tôi, bà thều thào: “Mặc Mặc, mẹ xin con... Đừng yêu đàn ông nữa được không? Con mới học cấp ba thôi, bố mẹ chỉ mong con vào đại học, có công việc tử tế, lấy vợ sinh con... Như thế mẹ ch*t cũng nhắm mắt.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm