Sau vài lần gặp Nguyên Hoài Khiêm, tôi bắt đầu nghiêm túc cân nhắc chọn anh ta làm đối tượng kết hôn.

Thế nhưng, ngay sau giờ học, một chiếc cơ giáp đỏ rực như bùng ch/áy lại xuất hiện giữa sân huấn luyện của trại tập trung.

“... Huyền Điểu?”

Tôi vừa bước ra đã thấy Huyền Điểu sải những bước dài, vượt qua đám đông, tiến thẳng về phía tôi.

Ở không xa, Nguyên Hoài Khiêm cũng đến đón tôi. Nụ cười trên môi anh ta vừa nở ra đã bị sự xuất hiện của cơ giáp kia dập tắt.

“A a a a! Là thượng tướng Lệ Hàn!”

Tiếng hét phấn khích của đám Omega vang dậy.

Lệ Hàn mở khoang điều khiển, vươn tay về phía tôi:

“Có muốn thử cảm giác bay lên trời không?”

Hắn đứng trên thang máy, chỉ cao hơn tôi chút ít, nhưng ánh nắng sau lưng dường như soi sáng trái tim bất an của tôi. Tim đ/ập thình thịch như muốn nhảy ra nắm lấy bàn tay ấy.

Góc mắt thấp thoáng gương mặt căng thẳng của Nguyên Hoài Khiêm. Một bên là cuộc đời Omega đã được an bài sẵn, một bên là ván cược thay đổi vận mệnh, chỉ cần tôi giơ tay ra.

"Điện hạ Tô Niệm! Hôm nay chúng ta đã hẹn trước rồi!”

Nguyên Hoài Khiêm gồng mình chịu đựng ánh mắt Lệ Hàn, gắng gượng nói. Tôi ngoảnh nhìn tòa giảng đường tràn ngập âm nhạc và hương hoa, rồi liếc qua những gương mặt Omega non nớt xung quanh.

Lệ Hàn lặng im đứng đó. Tôi ngước nhìn lớp vòm bảo hộ của trại tập trung, quyết định đặt tay vào lòng bàn tay hắn:

“Lệ Hàn, xin hãy đưa em rời khỏi nơi này!”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm