Chàng trai này tên là Thẩm Hạo, là bạn học cùng Giang Sa Sa thời mẫu giáo, tiểu học và cả cấp hai.

Năm nay anh ta 35 tuổi, đã yêu thầm Giang Sa Sa suốt 30 năm.

Sau khi anh ta lên cấp hai, chuyện làm ăn của nhà họ Giang càng lúc càng lớn, Giang Sa Sa cũng chuyển đến ngôi trường quý tộc để học cấp ba.

Bố của Thẩm Hạo là một công nhân sửa xe ô tô, mẹ là nhân viên b/án hàng trong siêu thị.

Anh ta tự biết mình không xứng với Giang Sa Sa, nên vẫn luôn ch/ôn sâu tình cảm của mình vào trong tim.

Sau khi tốt nghiệp cấp ba, anh ta nhập ngũ trong quân đội.

Mãi đến mấy năm trước mới giải ngũ đổi nghề về quê.

Vì thích Giang Sa Sa, nên những năm qua Thẩm Hạo vẫn chưa từng yêu đương.

Sau khi anh ta đổi nghề về quê, thì cũng coi như đã có một công việc ổn định trong biên chế.

Anh ta m/ua nhà m/ua xe nhờ vào số tiền bản thân tích góp được, mặc dù điều kiện không phải tốt lắm, nhưng chắc chắn cũng chẳng kém chút nào.

Vì vậy mà sau khi nhà họ Giang phát thông báo ném kèn kết duyên, Thẩm Hạo là người đầu tiên báo danh.

“Hàng… hàng ngày khi trời còn chưa sáng, tôi đã dậy tập thể dục rồi!”

“Vì lần giành cầu thêu này, cuối tuần nào tôi cũng ngồi tàu cao tốc đến Hỗ Thị tập bóng bầu dục.

“Cô, hu hu hu, cô có biết học chơi bóng bầu dục đắt như thế nào không? Một tiếng phải trả 1500 tệ đó!”

Trong căn phòng bao của quán cafe, Thẩm Hạo khóc đến nỗi nước mắt nước mũi đầm đìa.

Tống Phi Phi nghe mà cực kỳ không đành lòng, cô liên tục đưa khăn giấy cho Thẩm Hạo.

Tôi xoa mũi mình, nghĩ đến chuyện lúc trước anh ta cố chấp thà bị tôi tôi bẻ g/ãy ngón tay cũng không chịu buông quả cầu thêu ra, trong lòng tôi không khỏi cảm thấy hổ thẹn.

“Được rồi, đừng khóc nữa.”

“Anh thích Giang Sa Sa như vậy, nhưng lại không phát hiện ra điểm nào bất thường trên người cô ta ư?”

Thẩm Hạo ngớ người, trên hàng lông mi dài vẫn còn ngấn những giọt nước mắt.

“Điểm bất thường ư?”

“Đúng là có hơi bất thường, những năm gần đây cô ấy cực kỳ xui xẻo.”

“Những người trên thị trấn đều nói, cô ấy khắc chồng.”

“Bát tự của tôi mạnh, cơ thể khỏe khoắn, không sợ cô ấy khắc!”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
2 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm