Núi Cao Nước Chảy Tưởng Không Đường

Ngoại truyện 1 + 2

17/12/2024 15:21

Ngoại truyện

1

Tôi ch*t vì một bát canh bao tử heo nấu hạt sen.

Bát canh này vốn dĩ không có đ/ộc, nhưng khi ở quê bà nội, tôi tiện tay dùng cành cà trắng đ/ốt lửa hâm nóng canh. Không ngờ, cành cà trắng lại khắc với món canh này.

Khi vừa ch*t, tôi vẫn còn mơ hồ, chỉ nhớ có ai đó bên tai không ngừng nói chuyện với tôi.

Đó là một người đàn ông.

Ông ta nói với tôi rằng, tôi ch*t dưới tay của người bạn gái mà tôi yêu nhất.

Ông ta nói, chính Nguyễn Kiều đã hạ đ/ộc gi*t ch*t tôi.

Cô ấy đã không còn yêu tôi từ lâu và muốn bỏ trốn với một người đàn ông khác.

Tôi không biết người nói chuyện với tôi là ai.

Sau này, khi đã có ý thức, vì lưu luyến bạn gái mà tôi không muốn rời khỏi nhân gian.

Thế nhưng, vào ngày thứ hai sau khi ch*t, tôi gặp một ông lão xem bói dưới gầm cầu.

Ông ấy có thể nhìn thấy tôi.

Sau vài câu trò chuyện, ông lão khuyên tôi đừng nán lại nhân gian, nếu không sẽ chỉ gây hại cho chính mình.

Ông ấy còn nói rằng bạn gái của tôi, 14 ngày sau ngày thứ bảy của tôi, sẽ gặp một kiếp nạn ch*t người.

Nhưng, kiếp nạn đó là gì và làm sao để hóa giải, ông ấy lại không nói.

Tôi do dự mãi, cuối cùng vẫn quyết định ở lại.

Ở lại để thay cô ấy gánh tai họa.

2

Thật ra, ban đầu tôi cũng nghĩ rằng Nguyễn Kiều đã gi*t tôi.

Bởi vì cành cà trắng khắc với bao tử heo nấu hạt sen là do chính cô ấy nhờ bạn thân Chu Kỳ Hành mang đến nhà bà nội tôi.

Vì vậy, trong ngày thứ bảy trở về, tôi mang theo nỗi oán gi/ận khi gặp cô ấy.

Nhìn xem.

Tôi mâu thuẫn biết bao.

Vừa oán gi/ận, c/ăm gh/ét cô ấy, lại vừa sẵn lòng ở lại để thay cô ấy gánh tai họa.

Tôi còn tự cười nhạo bản thân vì miệng thì nói một đằng, lòng lại nghĩ một nẻo.

Tôi từng nghĩ rằng cô ấy không thể nhìn thấy tôi.

Nhưng, vào đêm thứ bảy, trong phòng khách sạn, cô ấy đã đ/ốt nhang làm từ sừng tê giác.

Tôi từng thấy trên tivi nói rằng, sừng tê giác sống khi đ/ốt lên có thể giúp con người giao tiếp với h/ồn m/a.

Tôi vốn không tin, cho đến khi…

Tôi nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong mắt cô ấy.

Bàn tay tôi xuyên qua không khí, chạm vào mặt cô ấy, cảm nhận được hơi ấm.

Thì ra, lời đồn là thật.

Đêm đó.

Tôi quỳ một gối bên giường, nhẹ nhàng vuốt má cô ấy, nói rằng cuối cùng tôi cũng quay lại.

Tôi từng nghĩ rằng cả đời này sẽ không bao giờ chạm vào cô ấy được nữa.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Tôi nghe thấy tiếng lòng của mục tiêu công lược

Chương 10
Tôi đã công lược Tần Hoài suốt 3 năm, làm người “vợ” hiền thục nhất, chăm sóc anh từng li từng tí, vậy mà vẫn chẳng thành công. Hệ thống thở dài: [Cậu là lứa kém nhất mà tôi từng dẫn dắt.] Sau khi rời khỏi hệ thống, tôi thấy cả người nhẹ nhõm. Tôi biết Tần Hoài chưa từng thích tôi, kết hôn với tôi cũng chỉ là vì tức giận với bạch nguyệt quang mà thôi. Hôm đó, tôi vẫn đưa tập tài liệu cho anh, nhưng lần đầu tiên không chủ động hôn anh, cũng chẳng nói câu “em yêu anh”. Tôi nhìn môi Tần Hoài không hề động đậy, nhưng trong tai lại vang lên giọng nói của anh: [Sao hôm nay vợ không hôn mình? Bây giờ mình sống được là nhờ nụ hôn buổi sáng của vợ đấy, có phải hôm qua mình quá hung dữ với em ấy không? Cái hệ thống chết tiệt này bắt mình phải làm lốp dự phòng bám đuôi, vợ tốt thế này sớm muộn cũng bị mình dọa chạy mất. Thật muốn đè em ấy xuống ngay cửa ra vào rồi… Bíp bíp bíp…] Sáng sớm tinh mơ, tôi chỉ cảm thấy tai mình vừa bị tra tấn…
456
3 Hàng hạng hai Chương 17
9 Vượt Rào Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm