Một cái ghế đ/ập xuống, suy nghĩ đầu tiên của tôi là: Phim truyền hình lừa ta rồi, đ/ập thế này mà không ngất được ư.
Lý Dũng Thành ôm đầu chảy m/áu, ánh mắt như muốn gi*t tôi ngay tại chỗ.
"Ấu Ngôn, sao em lại ở đây?"
Đúng vậy, tôi cũng không ngờ sếp Lý Dũng Thành của mình lại xuất hiện ở đây. Trước đây anh ta nói chị gái nhờ anh chăm sóc tôi, hóa ra… Là chuyện như thế này ư.
Cái đồ khốn nạn.
Không chần chừ, tôi lại giáng thêm một ghế nữa. Lần này, mọi chuyện thật trọn vẹn.
Anh ta ngất lịm đi.
Chị gái mặt lạnh như tiền, nhìn tôi đầy nghi hoặc.
"Từ hôm nay, tôi phải tiếp đón cả nữ nữa sao?"
Tôi... há hốc miệng, không biết nên nói gì. Quả nhiên chị ấy không nhận ra tôi là ai.
Tôi gi/ật mấy sợi tóc của chị trước mặt, đ/ốt thành tro rồi hòa vào cốc m/áu của mình, đưa cho chị uống.
Ở thế giới trong tranh này, chị ấy chỉ có thể tuyệt đối phục tùng.
Chị nhíu mày tỏ vẻ không muốn, nhưng vẫn ngoan ngoãn đón lấy cốc m/áu uống cạn.
Con búp bê trong góc có vẻ vui mừng, nhảy ra khỏi chỗ ngồi xoay quanh chị ba vòng, đôi mắt đỏ tươi dần chuyển thành màu đen.
Ánh mắt chị gái cũng dần trở nên trong suốt, khi nhận ra tôi liền hoảng hốt: "Ấu Ngôn! Em mau đi đi! Sao em lại ở đây? Anh ta đã hứa với chị rồi mà, sẽ không động vào em..."
Tôi nhanh chóng nắm bắt trọng điểm: "Anh ta là ai? Có phải Bàn Sở không? Rốt cuộc hai người đã giao kèo điều gì?"
Chị gái chỉ khóc lóc lắc đầu không chịu nói, khiến tôi cảm thấy bất lực vô cùng.
Cơ Phàm Âm dạy tôi từng chữ đọc thần chú hồi h/ồn, bóng dáng chị gái dần ẩn vào thân thể búp bê. Trong chớp mắt, thế giới suối nước nóng bắt đầu sụp đổ, nước suối cuồn cuộn tràn ra. Tôi ôm búp bê thoát ra ngoài.
Cơ Phàm Âm thở phào nhẹ nhõm, không dám chần chừ đưa tôi vào bức tranh thứ hai.
Đây là thế giới rư/ợu chảy thành sông thịt chất như núi. Tôi thấy vô số chị gái mặc những bộ trang phục khác nhau, đang nép mình giữa đủ loại đàn ông.
Thậm chí có hai gã còn là nghệ sĩ giải trí, dù chỉ là hạng mạt hạng, lại thuộc loại danh tiếng không mấy tốt đẹp.
Trong phút chốc, tôi hơi choáng váng. Thành thật mà nói, hiện tại tôi không đủ khả năng bổ vỡ sọ cùng lúc mười mấy tên đàn ông này.
Phải cầu c/ứu ngoại viện thôi. Tôi ôm điện thoại núp trong góc, con búp bê cũng bắt chước tôi ngồi xổm, trông vừa buồn cười vừa đáng yêu.
"Một lần đổi ba năm tuổi thọ, Ấu Khả à, em quả là người phụ nữ anh sẵn sàng đ/á/nh đổi mạng sống để gặp."
"Ch*t dưới hoa mẫu đơn, làm m/a cũng phong lưu."
"Cơ hội như thế này đâu phải ai cũng gặp được. Ba năm tuổi thọ tính là gì? Có người dù ch*t ngay lập tức cũng chưa chắc được ngủ cùng minh tinh đương đại của chúng ta."
"Nói thật, Ấu Khả đúng là tuyệt hảo, còn ngon hơn cả mấy đứa trước nữa."
Bọn họ buông lời tục tĩu không kiêng dè, trao đổi ánh mắt d/âm ô rồi đẩy Ấu Khả trong tay mình ra, đổi lấy một Ấu Khả khác y hệt tiến vào.